Một đoạn nhật kí của chị gái DSK 2009
(Entry này được đăng trên trang yume ngày 2/5/2009 của chị giá DSK)
Nhật kí chị gái DSK
Hôm vừa rồi cậu Minh về, nó về vội vàng, 7 rưỡi mới báo là 8h5´ em sẽ có mặt tại Halle. Sao mà thấy thương thằng bé thế, nó kể: từ hôm đi làm đến giờ em chưa được hột cơm nào vào bụng, toàn ăn bánh mì lung tung, thèm cơm lắm ! (Nó đi làm được hơn 3 tháng nay rồi)
Mà nó về báo gấp quá nên chẳng nấu món gì đãi nó, chỉ có cơm bình thường thôi, thịt kho củ cải với canh rau cải cúc, kèm mấy quả cà pháo, thế mà thằng bé ăn lấy ăn để lại còn khen ngon nữa.
Nó tuy là Út nhưng rất tình cảm và tỏ ra rất có trách nhiệm, biết thương bố mẹ, anh chị em. Tuy cái cách thể hiện tình cảm của 1 đứa con trai mới lớn và đầy thanh niên tính như nó cũng có khác người. Nhưng nhìn đi thì nhìn lại, thấy thằng bé được nghỉ 3 ngày mà lặn lội đường xa hơn 400 km, đầu tiên là đi Mitfahren (1 loại dịch vụ đi quá giang bằng ô tô) sau đấy lại phải đổi sang đi tàu thêm 1 chặng nữa mới về đến nhà chị, thấy những hành động của nó tràn trề tình cảm. Về đến nhà thấy mấy cậu cháu chơi đùa với nhau sao mà quấn quít, Chippi tranh thủ hát cho cậu nghe thật nhiều, vì lâu rồi cháu chưa khoe với cậu những bài hát cháu mới học được. Soni thì ban đầu hơi lạ cứ nhìn cậu chằm chằm, sau thì lao vào chơi ầm ầm.
Nó về có 1 loáng mà chị em cũng trao đổi được ối chuyện. Thương nhất là khi nghe nó kể chuyện mấy hôm chưa tìm được nhà để thuê, nó lang thang ngoài đường không có chỗ ngủ, vật và vật vờ suốt đêm, rồi hôm sau lại phải đi làm. Lúc đấy thì nó có kể chuyện đâu, nên cả nhà chẳng ai biết cả. Nó luôn cố gắng phấn đấu tự lập và không muốn gia đình phải lo cho nó nhiều quá, nên cứ tự xoay sở 1 mình như vậy.
Nhiều khi ngẫm nghĩ, chỉ mong anh em quây quần gần nhau, để người làm chị như mình có thể lo lắng, chăm chút cho nó được 1 chút. Tính nó vốn vẫn thế, hậu đậu, cẩu thả, hay quên hay nhớ, ở 1 mình chẳng biết cái nhà của nó trông thế nào nữa, chứ đừng nói đến chuyện cơm nước hàng ngày. Nhưng cuộc sống mà, đâu phải mọi chuyện lúc nào cũng như mình mong muốn.
Ngủ ở nhà chị được 1 đêm, sáng hôm sau nó lại tất tưởi khăn gói quả mướp đi tàu thêm gần 2 tiếng đồng hồ nữa để về thăm bố. Đấy nhé, bố cứ mắng thằng con trai Út là đi biền biệt không gọi điện cho bố nữa đi, bố cứ bảo là nó ghét bố rồi nữa đi!
Kể ra thì cũng khó mà bắt 1 ông già gần 60 tuổi thấu hiểu hết tâm tư, tình cảm, hoài bão, mơ ước của 1 thằng bé mới 20 đang chập chững bước vào đời, say mê nhạc RAP, ăn mặc Hip Hop, đầu tóc khác người, trượt Skateboard ầm ầm như nó được.
Bây giờ chị em mình đều sống tự lập, không phải lúc nào cũng chạy về bên bố chăm sóc được, hàng ngày cũng như những lúc trái gió trở trời.
Cái mình có thể làm được và hi vọng bố sẽ vui là chị em mình tự cố gắng trau dồi bản thân. Mong ước của bố vẫn mãi là chị em mình ăn học thành tài. Chị thì đã làm bố đau đầu nhiều rồi khi đang đi học thì đùng 1 cái đòi đi lấy chồng. Sau đó hứa với bố là học xong mới được sinh em bé mà có giữ được lời đâu, lần lượt hết Bảo Nhi rồi lại Đức Sơn ra đời. Lẫn trong niềm vui được làm ông ngoại là nỗi băn khoăn lo lắng cho tấm bằng Đại Học của chị. Tất cả cũng chỉ vì bố mong rằng chị có ăn học thì cuộc đời sẽ bớt vất vả hơn, có tương lai hơn. Mà bố lo lắng cũng là rất có cơ sở, vì ngần đấy đứa con gái đang đi học mà lấy chồng, có mấy đứa tiếp tục học đâu. Hay là 10 đứa thì cũng có đến 9 đứa theo chồng là gấp sách vở trả hết lại cho thầy. Sau rất nhiều cố gắng, một phần vì nghĩ đến tương lai của bản thân nhưng cũng nhiều phần vì nghĩ đến lời hứa với bố chị đã hoàn thành gần hết nhiệm vụ học hành của mình. Những cái gọi là khó khăn nhắt, vất vả nhất đến giờ phút này cũng đã qua, tạm thời ổn. Chị chỉ còn hoàn thành nốt bài tốt nghiệp nữa thôi là có thể hớn hở cười với bố rồi.
Nhưng em mới chính là niềm hi vọng lớn của bố. Từ khi em chào đời, bố vẫn đã luôn gọi em là: “Ánh mặt trời của bố” rồi còn gì.
Cố gắng lên em ạ, chị tin rằng mọi sự cố gắng đều có cái giá của nó. Chẳng bao giờ em phí công đâu. Chị chỉ mong em để ý đến bản thân hơn nữa, ăn uống điều độ hơn chứ thanh niên đang tuổi lớn như em là hơi gầy đấy. Còn mọi công việc học hành, đi làm, chị tin là em có thể sắp xếp được tốt. Em cũng lớn rồi mà, hãy tự quyết định cuộc đời của mình và có trách nhiệm với những quyết định đó. Em cứ mạnh dạn lên, cho dù có thể em sẽ làm sai 1 điều gì đó nhưng cũng không sao, có như thế em mới trưởng thành hơn được.
Chắc chắn là vất vả nhiều đấy nhưng chị tin rằng đấy là cách trải nghiệm cuộc đời tốt nhất, hơn là cứ mãi được che chở bao bọc. Em hãy tự lăn lộn với cuộc sống rồi em sẽ thấy cuộc sống tươi đẹp biết bao, hãy theo đuổi mơ ước và hoài bão của em, cái mà em hằng tâm niệm: nhiều lần định quay lưng đi, nhiều khi muốn từ bỏ … cuối cùng RAP mãi là tình yêu duy nhất!
Chị đang mơ tưởng đến 1 ngày em thành công rực rỡ, ai ai cũng biết danh, chị đi ra đường cũng được nở mũi vì là chị của DSK. Giống như cái hôm chị em mình đi nghe nhạc ở VN, cái cô bé ca sĩ đã giật mình khi bỗng nhiên thấy em xuất hiện trên hàng ghế khán giả. Dù sao trong giới của bọn em DSK cũng đã là 1 cái tên được nhiều Fan hâm mộ, bây giờ lại bất thình lình xuất hiện ở VN, không gây bất ngờ sao được.
Chị tin rằng chỉ cần em siêng năng và cố gắng em sẽ thật sự thành công. Xứng đáng với danh hiệu mà các Fan đang dành cho em: DSK = King of RAP!
DSK cố lên nhé!