BỒ CÂU KHÔNG ĐƯA THƯ
BỒ CÂU KHÔNG ĐƯA THƯ CHƯƠNG 1
Thục săm soi tờ giấy trên tay.
Nó phân vân lật tới lật lui, chưa biết tı́nh thế nào.
Chiều hô m qua, lúc thò tay vào ngăn bàn, nó tı̀nh cờ phát hiện ra tờ giấy này. Trong đó chı̉ vẻn vẹn có ma” y dò ng, đượ c vie” t ba“ ng lo” i chữ in hoa. Đọ c thoáng qua, Thụ c bất giác đỏ bừng mặt: “Cho mı̀nh làm quen vớ i. Mı̀nh ở lớ p buo” i sáng, ngo“ i cù ng cho” vớ i bạn đa” y. Ne” u khô ng nỡ từ cho” i, bạn vie” t cho mı̀nh vài chữ . Thành thật cảm tạ. Ra” t mong ho“ i âm”. “Lá thư” chı̉ nga” n ngủ i có vậy. Bên dưới ký tên: Phong Khê.
Thụ c vo” n nhú t nhát, lại cả thẹn. Nó chưa gặp phải kie” u làm quen đườ ng độ t như the” này bao giờ . Từ hô m qua đe” n giờ , “lá thư” củ a anh chàng Phong Khê chưa rõ mặt mũ i nọ cứ ba” t Thụ c nghı̃ ngợ i hoài. Đã ma” y la“ n, Thụ c định hỏ i ý kie” n Xuye” n và Cú c Hương, nhưng lại sợ tụ i nó chọ c, thụ c đành gia” u nhẹm. Ai chứ con Xuye” n và Cú c Hương đã mở miệng chò ng ghẹo, Thụ c chı̉ có nướ c bịt tai quay mặt đi cho” khác.
Loay hoay mộ t ho“ i, khô ng bie” t xử sự the” nào, Thụ c khẽ buô ng tie” ng thở dài. Nó khô ng bie” t nên phớ t lờ hay nên trả lờ i. Và ne” u trả lờ i thı̀ phải vie” t nhữ ng gı̀. Năm ngoái, Cú c Hương cũ ng rơi vô mộ t tı̀nh huo” ng tương tự , thậm chı́ cò n “ghê gớ m” hơn. Hù ng quăn nhét thư “to” ng tı̀nh” vào ngăn bàn, lại cò n đe dọ a “ne” u khô ng trả lờ i, Cú c Hương sẽ ân hận”, nghe phát khie” p! Nhưng Cú c Hương bản lı̃nh hơn Thụ c nhie“ u. Nó tha” ng tay ném nhữ ng “to” i hậu thư” củ a Hù ng quăn vào sọ t rác. Lú c cao hứ ng, nó cò n giở thư ra cho Xuye” n và Thụ c cù ng đọ c. Cả ba vừ a “phân tı́ch” vừ a cườ i ngặt nghẽo.
Thụ c khô ng dám hành độ ng như Cú c Hương. Cái câu “ne” u khô ng nỡ từ cho” i” khie” n Thụ c tha” y tộ i tộ i. Hơn nữ a, anh chàng Phong Khê khác xa Hù ng quăn. Anh ta khô ng he“ dọ a da” m Thụ c.
Đang thả ho“ n theo nhữ ng ý nghı̃ va” n vơ, Thụ c bo” ng giật ba” n ngườ i khi nghe tie” ng Cú c Hương độ t ngộ t vang lên sau lưng:
- Làm gı̀ ngo“ i tha” n thờ vậy, cô nương?
- A`, à… tao có làm gı̀ đâu…
Thụ c lú ng tú ng đáp. Vừ a nó i nó vừ a ha” p ta” p vo trò n tờ gia” y lại, gia” u trong lò ng bàn tay. Cú c Hương va” n thản nhiên:
- Mày đang ô n bài hả?
Nghe Cú c Hương hỏ i vậy, Thụ c mừ ng như ba” t đượ c vàng. Nó mau ma” n:
- Ư` , tao đang ô n lại bài hó a.
Độ t nhiên Cú c Hương đo” i giọ ng. Đang tươi cườ i, nó bo” ng nghiêm mặt:
- Thô i đi, đừ ng có dó c! Mày khô ng qua mặt no” i tao đâu! Hãy khai thật đi! Thái độ củ a Cú c Hương khie” n Thụ c đâm chộ t dạ. Nó a” p ú ng:
- Tao đang… ô n lại bài hó a thật mà!
- Hừ , hó a! Hó a phép thı̀ có ! – Cú c Hương ha” t mái tó c – Mày ô n bài sao tao khô ng tha” y mày giở tập?
- Tập hả? – Thụ c lie” m mô i – Tao ca” t vào ro“ i!
- Mày ca” t trong lò ng bàn tay mày chứ gı̀? – Giọ ng Cú c Hương bo” ng trở nên tinh quái. Thụ c đie” ng ho“ n. Nó nhı̀n sữ ng Cú c Hương:
- Sao mày bie” t?
- Tao đứ ng sau lưng mày nãy giờ sao khô ng bie” t! – Cú c Hương vừ a cườ i hı̀ hı̀ vừ a chı̀a tay ra – Đưa tao coi thử cái gı̀ vậy! Thư tı̀nh phải khô ng?
Bie” t khô ng the” gia” u đượ c, Thụ c đành bẽn lẽn chı̀a tờ gia” y nhàu nát trong tay ra. Vừ a lie” c ma” t qua tờ gia” y, Cú c Hương đã ré lên:
- Trờ i ơi, tı̀nh dữ chưa! “Cho mı̀nh làm quen vớ i”, mù i cò n hơn Vũ Linh ca vọ ng co” .
- Mày đừ ng có nó i bậy! – Thụ c đỏ mặt cự nự .
Cú c Hương huơ huơ tờ gia” y trướ c mặt, chun mũ i chọ c:
- Tao nó i có sách mách có chứ ng đàng hoàng mà mày dám kêu tao nó i bậy hả!
Đú ng lú c đó , Xuye” n ô m cặp bướ c vào. Nó lie” c quanh lớ p mộ t vò ng ro“ i rảo bướ c lại cho” Cú c Hương:
- Làm gı̀ mà hò hét om sò m vậy?
Cú c Hương làm ra vẻ nghiêm trọ ng:
- Có đứ a tỏ tı̀nh vớ i con Thụ c.
- Tỏ tı̀nh đâu mà tỏ tı̀nh! Mày chı̉ toàn phịa! – Thụ c nhăn nhó .
Nhưng Xuye” n cha” ng buo“ n đe” ý đe” n Thụ c. Nó giật tờ gia” y trên tay Cú c Hương:
- Đưa “tang vật” tao xem!
Trong khi Thụ c ngo“ i che” t trân thı̀ Xuye” n nheo ma” t “nghiên cứ u” lá thư. Mộ t lát, nó gật gù bı̀nh luận:
- Tho” ng thie” t cò n hơn kèm đám ma! Cú c Hương trò n ma” t:
- Nghı̃a là sao? Xuye” n chậm rãi:
- Nghı̃a là lá thư tı̀nh này đủ sứ c làm rơi lệ nhữ ng ngườ i de” ye” u lò ng như con Thụ c. “Thành thật cảm tạ” nghe na ná như là “thành kı́nh phân ưu”, có vẻ như muo” n chia buo“ n cù ng gia quye” n….
Đang ngo“ i yên, Thụ c bo” ng nhảy dự ng lên:
- Nè, nè, đừ ng có trù ẻo nghen mày! Nhà tao so” ng nhăn he” t, mày đừ ng có nó i xui! Xuye” n lừ ma” t nhı̀n Thụ c:
- Tộ i mày “tư thô ng” vớ i “địch”, tao chưa phạt, giờ cò n bày đặt la lo” i nữ a hả!
- Tao tư thô ng gı̀ đâu…
Khô ng đe” cho Thụ c nó i dứ t câu, Xuye” n chı̀a tờ gia” y ra:
- Chứ lá thư này ở đâu ra?
- Thı̀ ở trong ngăn bàn.
- Phong Khê là “tha“ ng giặc” nào?
- Ai mà bie” t! Tao cũ ng chı̉ mớ i tha” y tên đó la“ n đa“ u. Cú c Hương thı̀nh lı̀nh hỏ i chen ngang:
- Nó gử i cho mày ho“ i nào? Thụ c ngập ngừ ng:
– Ơ` … ờ … hô m qua.
- Tha” y chưa! – Cú c Hương reo lên – Rõ ràng là có “va” n đe“”. Ne” u mày khô ng có “ý đo“ đen to” i” thı̀ tại sao mày lén lú t gia” u lá thư từ hô m qua đe” n giờ khô ng cho ai bie” t?
- Tao định nó i cho tụ i mày bie” t ngay lú c đó nhưng tao sợ … Xuye” n hừ mũ i:
- Sợ gı̀? Mày sợ tụ i tao ngăn cản “mo” i tı̀nh vı̃ đại và cảm độ ng” củ a mày phải khô ng?
- Bậy! – Thụ c chớ p chớ p ma” t – Tao chı̉ sợ tụ i mày chọ c! Cú c Hương nhú n vai, buô ng thõ ng:
- Đú ng là có tật giật mı̀nh! O^ ng bà nó i đo” có sai!
Xuye” n gật gật đa“ u tı́nh phụ họ a theo Cú c Hương, bo” ng nó nhı̀n tha” y Thụ c ca” n chặt mô i, đô i ma” t sa” p sử a rơm rớ m, nó hoảng ho” t ca“ m tay Thụ c lay lay, miệng ro” i rı́t:
- Tụ i tao giỡ n chơi chú t xı́u mà!
Cú c Hương cũ ng vộ i vàng lên tie” ng:
- Thô i, nı́n đi cô nương! Đừ ng có mà nhè ra giữ a lớ p! Lớ p trưở ng Hoàng Hò a đang nhı̀n mày kı̀a!
- Kệ nó ! – Thụ c vù ng va“ ng.
- Trờ i ơi, lớ p trưở ng mà mày dám kêu ba“ ng nó ! Tao méc bây giờ !
- Cho mày méc!
- Đừ ng có dó c! Mày sợ tao méc tha” y mo“ ! Hoàng Hò a bô trai nha” t lớ p. Lại đe” ý mày. Thụ c hừ mộ t tie” ng:
- Nhưng mà tao khô ng đe” ý nó ! Cú c Hương nháy ma” t:
- Mày đe” ý anh chàng Phong Khê kia chứ gı̀?
Nghe Cú c Hương nó i vậy, khô ng đe” cho Thụ c kịp phản ứ ng, Xuye” n đã vộ i vã xua tay:
- Thô i, đừ ng chọ c con Thụ c nữ a! – Ro“ i quay sang Thụ c, Xuye” n cườ i cườ i nó i tie” p – Mày khô ng đe” ý tên Phong Khê này nhưng ha” n thı̀ đe” ý mày phải khô ng?
- Tao đâu có bie” t! – Thụ c thật thà – Tao chı̉ nghı̃ ha” n muo” n làm quen thô i! Cú c Hương vọ t miệng:
- Ha” n đe” ý hay ha” n đò i làm quen, chuyện đó khô ng quan trọ ng. Va” n đe“ là mày có định “ho“ i âm” cho ha” n hay khô ng!
Thụ c nga” n ngườ i ra:
- Tao cũ ng cha” ng bie” t nữ a. Tao đang định hỏ i ý kie” n tụ i mày. Cú c Hương lie“ n lie” c Xuye” n:
- Sao mày? Xuye” n tı̉nh bơ:
- Thı̀ ho“ i âm chứ sao! Ha” n chả ı̉ ô i “bạn vie” t cho mı̀nh vài chữ ” là gı̀! Cú c Hương trợ n ma” t:
- Ho“ i âm cho tên nhãi nhép đó ? Tụ i buo” i sáng tứ c là tụ i 11A3, lớ p đàn em mı̀nh! Cha” ng lẽ… Cú c Hương chưa nó i he” t câu, Xuye” n đã hừ giọ ng ca” t ngang:
- Chı́nh vı̀ tụ i nó cả gan trêu vào các chị, các chị ca“ n phải ho“ i âm! Tụ i mı̀nh phải dạy cho “bọ n trẻ” mộ t bài họ c!
Vẻ mặt nghiêm nghị củ a Xuye” n khie” n Cú c Hương phı̀ cườ i. Nó khoái chı́ hỏ i:
- Nhưng mà ai “dạy”?
- Ta” t nhiên là con Thụ c! Thư gử i cho nó mà! Nghe nha” c tớ i mı̀nh, Thụ c giãy nãy:
- Thô i, thô i, tụ i mày muo” n làm gı̀ thı̀ làm! Tao khô ng bie” t “dạy do” ” gı̀ he” t! Đừ ng có ép tao!
- Thô i đượ c! – Xuye” n thở mộ t hơi dài thườ n thượ t, ra vẻ ba” t đa” c dı̃ – Ne” u mày khô ng nỡ ra tay thı̀ đe” tao. Tao sẽ đại diện cho mày vie” t thư “dạy do” ” tha“ ng nhó c đó !
Xuye” n vừ a nó i dứ t câu, Cuú c Hương đã nhanh tay xé “rẹt” mộ t tờ gia” y trong tập, hı́ hử ng chı̀a ra:
- Gia” y nè!
Xuye” n ca“ m la” y tờ gia” y. Nhưng nó chưa vie” t ngay mà lại lui cui mở cặp.
- Gı̀ nữ a vậy? – Cú c Hương ngạc nhiên hỏ i.
- Chờ tao mộ t chú t! Tao đang tı̀m… đo“ dù ng dạy họ c!
- Đo“ dù ng dạy họ c?
- Ư` , muo” n “dạy do” ” có hiệu quả, ca“ n phải có “đo“ dù ng dạy họ c”.
Xuye” n vừ a thò tay vào cặp vừ a trả lờ i ỡ m ờ . Cú c Hương và Thụ c cứ tha” c ma” c khô ng hie” u Xuye” n định tı̀m vật gı̀ trong đó . Hai đứ a ngo“ i ngây ngườ i ho“ i hộ p theo dõ i từ ng cử độ ng củ a nhỏ bạn tinh quái.
Lụ c lọ i mộ t ho“ i, Xuye” n từ từ la” y ra… mộ t cây kẹo.
Trong khi Thụ c thở phào thı̀ Cú c Hương bı̃u mô i tha” t vọ ng:
- Tưở ng gı̀! Đo“ dù ng dạy họ c củ a mày đó hả? Xuye” n nheo ma” t:
- Sao? Khô ng đượ c hả?
Cú c Hương lộ vẻ ba” t bı̀nh:
- Như vậy là mày “thưở ng” chứ đâu có “phạt” ha” n!
- Mày khô ng bie” t gı̀ he” t! – Giọ ng Xuye” n ranh mãnh – Đo” i vớ i nhữ ng đứ a tham ăn như màyvà con Thụ c thı̀ đây là cây kẹo, cò n đo” i vớ i tên tie” u tử đó , đây lại là… viên thuo” c chuộ t bọ c đườ ng!
Nó i xong, Xuye” n lẹ làng rú t cuo” n tập trong cặp ra, kê tờ gia” y lên và ba” t đa“ u vie” t thư phú c đáp. Cú c Hương và Thụ c ngo“ i cha“ u rı̀a hai bên, chụ m đa“ u dò m.
Nhưng Xuye” n vừ a hı́ hoáy bo” n chữ “Phong Khê hie“ n đệ”, Cú c Hương đã bı̃u mô i:
- Văn chương kie” m hiệp ba xu! Sặc mù i phim Ho“ng Kô ng! Xuye” n tự ái:
- Chứ theo mày, phải gọ i ha” n như the” nào?
- Cứ vie” t là “Gử i bé Phong Khê”!
- Hay la” m! – Xuye” n gật gù khen – Khô ng ngờ thı̉nh thoảng mày cũ ng nó i đượ c mộ t câu thô ng minh!
Nó i xong, Xuye” n la” y mộ t tờ gia” y khác, na” n nó t vie” t:
“Gử i bé Phong Khê,
Chị ngạc nhiên vô cù ng khi nhận đượ c thư bé. Có lẽ bé quáng gà hay sao, chứ lớ p chị đâu có to” chứ c “Câu lạc bộ làm quen” hay “Tı̀m bạn bo” n phương” mà bé biên thư đò i “ke” t bạn tâm tı̀nh”! Hơn nữ a, bé trẻ ngườ i non dạ tuo” i cò n nhỏ nên chú tâm họ c hành, chớ đua đò i vớ va” n, kẻo trèo cao té nặng. Nghı̃ tı̀nh chị em, chị tặng bé mộ t cây kẹo ăn cho mau lớ n và nhớ đừ ng có dại dộ t trêu vào chị nữ a! Good-bye bé!”.
Xuye” n vie” t tớ i đâu, Cú c Hương ô m bụ ng cườ i tớ i đó . Nó la lên:
- Trờ i đa” t ơi! Mày muo” n “gie” t” che” t tươi “tha“ ng bé” sao Xuye” n?
- Cho ha” n che” t! – Xuye” n trợ n ma” t – Ai bảo ha” n dám trêu vào con Thụ c nhà bà!
Thụ c cũ ng khô ng nhịn đượ c cườ i. Nhưng mặt nó thoáng lộ vẻ áy náy. Nó nhı̀n Xuye” n, ngập ngừ ng:
- Mày vie” t “ác” quá!
- A’ c gı̀ mà ác! – Xuye” n hừ mũ i – Đã “dạy do” ” thı̀ phải nghiêm kha” c chứ ! Thụ c chép miệng:
- Tao sợ anh chàng Phong Khê xa” u ho” đe” n bỏ họ c ma” t.
- Ha” n khô ng bỏ họ c đâu! Nhưng cha” c ha” n sẽ bỏ cái trò da” m dú i thư tı̀nh vào ngăn bàn củ a mày!
- Thư tı̀nh! – Thụ c “hứ ” mộ t tie” ngg – Mày sao gio” ng y như con Cú c Hương! Lú c nào cũ ng nó i bậy!
- Ư` thô i, khô ng phải thư tı̀nh. Thư làm quen vậy.
Vừ a cườ i hı̀ hı̀, Xuye” n vừ a đặt lá thư ho“ i âm vừ a vie” t vào ngăn bàn củ a Thụ c. Xong, nó chặn cây kẹo lên trên. Nó làm việc đó vớ i mộ t bộ dạng hı́ hử ng hệt như Phật To” lú c đè Tô n Ngô Khô ng dướ i năm ngọ n nú i Ngũ Hành vậy.
CHƯƠNG 2
Đú ng như Xuye” n dự đoán, ngày hô m sau cha” ng có gı̀ lạ xảy ra. Vừ a ngo“ i vào cho” , Thụ c ho“ i hộ p thò tay vào ngăn bàn nhưng cha” ng có tờ gia” y nào trong đó .
Cú c Hương cha” p hai tay:
- Mô Phật! The” là trờ i yên be” lặng! Con Xuye” n tài thật! Xuye” n ngó Thụ c:
- Cụ c kẹo cò n khô ng?
- Không. Xuye” n gật gù :
- Tha“ ng bé này ngoan thật! Cho gı̀ la” y đó !
Thụ c lie” c Xuye” n, khô ng hie” u bạn mı̀nh khen thật hay khen xỏ . Tự nhiên Thụ c tha” y tộ i nghiệp anh chàng Phong Khê nọ . Khi đọ c lá thư độ c địa củ a Xuye” n, cha” c anh ta ngượ ng la” m. Và cha” c có cho kẹo, anh ta cũ ng cha” ng bao giờ dám làm quen vớ i đám nữ yêu này nữ a. Nghı̃ tớ i đó , bo” ng nhiên Thụ c bật cườ i: Xuye” n cha” ng đã cho kẹo anh ta là gı̀?
Tha” y Thụ c tự nhiên phá lên cườ i, Xuye” n tò mò :
- Mày cườ i cái gı̀ vậy?
- Cha” ng có gı̀ he” t! Tự nhiên tao tứ c cườ i vậy thô i! Xuye” n nguýt Thụ c:
- Tự nhiên mà cườ i! Đo“ con gái vô duyên!
Thụ c chưa kịp phân tra“ n, Cú c Hương đã chen vào, giọ ng thủ ng thı̉nh:
- Con Thụ c muo” n cườ i cứ việc cườ i, nhưng ngày mai đừ ng có quên nghı̃a vụ củ a mı̀nh! Thụ c tro” ma” t:
- Nghı̃a vụ gı̀?
Cú c Hương thản nhiên:
- Da” n tao và con Xuye” n đi ăn chè đậu đỏ bánh lọ t. Thụ c nhăn mặt:
- Nghı̃a vụ gı̀ kỳ vậy?
- Cha” ng có kỳ gı̀ he” t! – Cú c Hương nhú n vai – Khô ng có tụ i tao, làm sao mày tai qua nạn khỏ i đượ c! Tha“ ng Phong Khê sẽ bám mày tớ i già!
Tha” y Thụ c cứ trò n ma” t nga” n ngơ, Xuye” n vọ t miệng bo“ i thêm:
Ne” u mày khô ng chịu, tụ i tao nha” n tên Phong Khê đó vie” t thư “tỏ tı̀nh” tie” p à! Lờ i hăm he củ a Xuye” n khie” n Thụ c giật ba” n ngườ i. Nó vộ i vã gật đa“ u:
- Đượ c, đượ c! Tao chịu!
Thái độ ho” t hoảng củ a thụ c khie” n Xuye” n và Cú c Hương nhı̀n nhau cườ i khú c khı́ch. Nhưng Thụ c chưa kịp thự c hiện “nghı̃a vụ ” củ a mı̀nh thı̀ bie” n co” đã xảy ra.
Đa“ u giờ chie“ u hô m sau, Xuye” n vừ a ô m cặp tớ i cử a lớ p đã tha” y Thụ c ngo“ i sa” n đa“ ng bàn, trướ c mặt nó là mộ t trái o” i to tướ ng nom thật “quye” n rũ “.
Xuye” n vừ a bướ c lại vừ a lie” c trái o” i, miệng bô bô :
- Trái o” i này trô ng ngon ma” t thật, nhưng chı̉ có the” dù ng “tráng miệng” thô i, khô ng thay the” đậu đỏ bánh lọ t đượ c đâu à nghen!
Thụ c ca” n mô i:
- Trái o” i này đâu phải củ a tao! Xuye” n ngạc nhiên:
- Khô ng phải củ a mày chứ củ a ai?
Thụ c khô ng đáp. Nó chı̀a tờ gia” y đang ca“ m trong tay cho Xuye” n.
Vừ a lie” c nhı̀n qua, Xuye” n đã nhận ngay ra nhữ ng chữ in hoa quen thuộ c, lie“ n sử ng so” t buộ t miệng:
- U’ a! Lại là ha” n!
Đú ng lú c đó , Cú c Hương bướ c vào. Tha” y Xuye” n ca“ m tờ gia” y trên tay, Cú c Hương hỏ i lie“ n:
- Gı̀ vậy mày? Bản tự kie” m hả? Xuye” n lườ m Cú c Hương:
- Tự kie” m là mày tự kie” m đó ! Đây là “đơn xin làm quen” củ a tha“ ng nhãi hô m nọ ! Cú c Hương há ho” c miệng:
- Phong Khê? Xuye” n hừ mũ i:
- Ngoài tha“ ng giặc đó ra, cò n ai vào đây nữ a!
- Trờ i ơi, bộ tên này đie” c khô ng sợ sú ng cha” c? Xuye” n tặc lưỡ i:
- Ha” n chưa tha” y quan tài chưa đo” lệ! Tao sẽ có cách làm cho ha” n cạch tớ i già! Cú c Hương khô ng quan tâm đe” n lờ i dọ a da” m củ a Xuye” n. Nó tò mò nhı̀n tờ gia” y:
- Ha” n vie” t gı̀ trong đó vậy?
- Tao đã xem đâu!
Nó i xong, cả hai chụ m đa“ u vào tờ gia” y. Thư vie” t:
“Bạn thân me” n,
Mı̀nh thật lò ng muo” n làm quen vớ i bạn chứ khô ng có ý trêu bạn như bạn nghı̃ đâu! Mı̀nh cũ ng khô ng phải là “bé”. So ve“ tuo” i tác, có lẽ mı̀nh lớ n hơn bạn mộ t, hai tuo” i. Nhưng vı̀ ho“ i nhỏ , mı̀nh nghı̉ họ c mộ t, hai năm nên hiện nay mı̀nh họ c kém bạn mộ t lớ p. Mı̀nh đã nhận đượ c cây kẹo
củ a bạn. Mı̀nh đe” dành chứ khô ng ăn. Và gử i tặng bạn mó n quà nho nhỏ gọ i là đáp le” . Dù sao mı̀nh cũ ng gử i đe” n bạn lò ng cảm ơn và thán phụ c.
Ký tên: Phong Khê.”
Đọ c xong lá thư, Cú c Hương hỏ i ngay:
- Ha” n gử i tặng mó n quà gı̀ đâu? Xuye” n chı̉ trái o” i trướ c mặt Thụ c:
- Kia kı̀a!
Cú c Hương chộ p la” y trái o” i, săm soi ro“ i buộ t miệng:
- Chậc, tên này cũ ng bie” t đie“ u đa” y chứ ! Xuye” n bı̃u mô i:
- Bie” t “mua chuộ c” thı̀ có !
Thụ c nãy giờ ngo“ i yên khô ng nó i gı̀. Nó bie” t he” mı̀nh mở miệng, the” nào cũ ng bị hai bạn trêu chọ c nên mộ t mự c giả ngây giả đie” c. Nhưng bây giờ nghe Xuye” n xı̉a xó i anh bạn “khua” t mặt khua” t mày” kia, nó khô ng nén no” i, lie“ n lên tie” ng:
- Mı̀nh tặng ngườ i ta thı̀ ngườ i ta tặng lại chứ “mua chuộ c” gı̀!
- A’ , à, con Thụ c này ghê thật! – Xuye” n kêu lên – Chưa gı̀ mà nó đã bênh “ngườ i ta” cha“ m chặp ro“ i!
- Tao cha” ng bênh ai he” t! – Thụ c khịt mũ i – Tao tha” y cái gı̀ đú ng thı̀ tao nó i, vậy thô i! Xuye” n lie” c Cú c Hương:
- Con Thụ c nó i vậy mà khô ng phải vậy à nghen!
Cú c Hương nãy giờ khô ng đe” ý đe” n cuộ c đa” u kha” u giữ a Xuye” n và Thụ c. Nó mãi nghı̃ ngợ i đe” n nộ i dung củ a lá thư vừ a đọ c. Lờ i lẽ bı̀nh tı̃nh và nhú n nhườ ng củ a lá thư khie” n Cú c Hương đâm ra có thiện cảm vớ i đo” i phương. Ne” u là mı̀nh, Cú c Hương nhủ tha“ m, mı̀nh sẽ tı̀m nhữ ng từ ngữ
thật cay độ c đe” “phản cô ng” lại giọ ng điệu trịch thượ ng trong lá thư Xuye” n vie” t. Hoặc ı́t ra, mı̀nh cũ ng làm lơ, khô ng thèm dây dưa vớ i “to” kie” n lử a” này nữ a. Vậy mà anh chàng Phong Khê kia lại cha” ng tỏ vẻ gı̀ giận hờ n hay tứ c to” i. Anh cứ tı̉nh bơ đò i… làm quen tie” p. Lại cò n gử i tặng mộ t trái o” i to thật to nữ a.
Tha” y Cú c Hương cứ đứ ng ngây ngườ i, cha” ng chịu lên tie” ng phụ họ a vớ i mı̀nh, Xuye” n khẻ huých khuỷu tay vào hô ng bạn:
- Làm gı̀ mà tha” n thờ vậy mày? Hay là mày cũ ng “ke” t mô -đen” tay Phong Khê này ro“ i?
- Đừ ng có mà vu oan giá họ a! – Cú c Hương giãy nãy – Phong Khê là “ngườ i ta” củ a con Thụ c, ma” c mớ gı̀ đe” n tao.
Chı̉ đợ i có vậy, Xuye” n quay sang Thụ c, nháy ma” t trêu:
- Mày nghe rõ chưa? Đâu phải chı̉ mı̀nh tao đi xa-bô trong bụ ng mày! Con Cú c Hương cũ ng bie” t tỏ ng ruộ t gan mày chứ bộ !
- Tụ i mày chı̉ giỏ i nó i bậy!
Thụ c phản ứ ng mộ t cách ye” u ớ t. Bie” t khô ng tài nào cãi lại hai cái mệng trơn như thoa mỡ củ a Xuye” n và Cú c Hương, Thụ c chı̉ nó i đượ c mộ t câu ro“ i im bặt.
Xuye” n cườ i hı̀ hı̀, vẻ khoái chı́. Nó giở giọ ng eo éo nhại bứ c thư:
- Mı̀nh đã nhận đượ c cây kẹo củ a bạn. Mı̀nh đe” dành chứ khô ng ăn. Mı̀nh đe” dành trong trái tim mı̀nh a” y!
Trong khi Thụ c đỏ mặt tı́a tai thı̀ Cú c Hương ha” ng giọ ng nó i:
- “Vụ án” trái tim đe” từ từ tı́nh! Bây giờ tụ i mı̀nh phải giải quye” t “vụ án” trái o” i trướ c đã. Xuye” n lườ m Cú c Hương:
- Mày lú c nào cũ ng ăn vớ i uo” ng! Tên mày đo” i thành O” c Hương coi bộ hợ p “kha” u vị” hơn! Cú c Hương khoát tay, giọ ng tı̉nh rụ i:
- Ne” u mày muo” n, ngày mai tao da” n hai đứ a đi ăn o” c hương lie“ n! Cò n bây giờ trái o” i này tı́nh sao đây?
- Có gı̀ đâu mà tı́nh! Thı̀ đem ra mo” i đứ a ca” n mộ t mie” ng. Ca” n đe” n khi nào khô ng cò n gı̀ đe” ca” n nữ a thı̀ thô i!
Cú c Hương la” c đa“ u ngua“ y nguậy:
- Khô ng đượ c! Cách đó khô ng đượ c!
- Sao khô ng đượ c?
- Miệng mày như co” ng Bà Xe” p. Mày ca” n mộ t mie” ng ba“ ng tụ i tao ca” n ba năm, ai “đua” cho lại mày!
Xuye” n phı̀ cườ i:
- Thật tao chưa tha” y ai ham nó i xa” u bạn bè như mày! Trong vụ này, cô ng tao lớ n nha” t. Ne” u
khô ng có lá thư và cây kẹo củ a tao thı̀ làm gı̀ có trái o” i “chie” n lợ i pha” m” này. Tao hưở ng pha“ n nhie“ u là đú ng ro“ i!
- Khô ng đượ c! – Cú c Hương kịch liệt phản đo” i – Cô ng lớ n nha” t phải thuộ c ve“ con Thụ c. Trái o” i này tên Phong Khê tặng cho nó chứ đâu phải tặng cho mày!
- Mày ngo” c quá! Tên Phong Khê tặng cho nó là tặng trái tim. Cò n trái o” i là tặng cho bạn nó , tứ c là tụ i mı̀nh. Con Thụ c hưở ng pha“ n tinh tha“ n, cò n tụ i mı̀nh hưở ng pha“ n vật cha” t! Tó m lại, đứ a nào cũ ng có pha“ n!
Nghe Xuye” n “phân chia tài sản” tra” ng trợ n và tùy tiện như vậy, Thụ c vừ a xa” u ho” lại vừ a buo“ n cườ i. Nó làm mặt nghiêm:
- Mày khô n vừ a vừ a thô i nghe Xuye” n! Tao nhườ ng cái pha“ n tinh tha“ n cho mày đó ! Đưa trái o” i đây!
Lú c này Xuye” n đã ca“ m trái o” i trên tay Cú c Hương. Nó gia” u trái o” i ra sau lưng:
- Đâu có đưa cho mày đượ c! Ne” u mày khô ng chịu thı̀ đe” tao kie” m trọ ng tài phân xử . Xem thử tao nó i đú ng hay khô ng đú ng.
– Nè, nè…
Thụ c hoảng ho” t kêu lên. Chuyện Phong Khê bỏ thư trong ngăn bàn, nó khô ng muo” n cho “ngườ i ngoài” bie” t. Bây giờ nghe Xuye” n đò i “mờ i”trọ ng tài, nó đie” ng ngườ i.
Nhưng Xuye” n phớ t lờ vẻ ca“ u kha” n củ a Thụ c. Nó đảo ma” t nhı̀n quanh và hı́ hử ng reo lên:
- Trọ ng tài kia ro“ i!
Cả Thụ c la” n Cú c Hương lật đật quay ngườ i lại. Vừ a nhác tha” y bó ng ngườ i Xuye” n chı̉, Thục bo” ng nghe tro” ng ngự c đập thı̀nh thịch, trái tim như muo” n vọ t ra ngoài.
Hó a ra ngườ i mà Xuye” n chı̉ là Hoàng Hò a, lú c này đang đứ ng cho” ng tay bên bụ c cử a so” , quay mặt ra vườ n bạch đàn phı́a sau nên khô ng hay sáu tia la-de đang chie” u vào mı̀nh.
Hàng ngày, khô ng hie” u vô tı̀nh hay co” ý, Hoàng Hò a thườ ng đưa ma” t ve“ phı́a Thụ c. Thoạt đa“ u, cha” ng ai đe” ý. Ve“ sau, Xuye” n phát hiện ra, lie“ n ba” m Cú c Hương. Từ đó , he” có dịp là cả hai mở miệng trêu Thụ c. Bị “cáp đô i” rie” t, Thụ c he” t dám nó i chuyện vớ i Hoàng Hò a luô n. Gặp anh trong lớ p họ c hay ở ngoài đườ ng, bao giờ Thụ c cũ ng quay mặt ngó lơ cho” khác. Vı̀ vậy, bây giờ tha” y Xuye” n định kêu Hoàng Hò a lại, Thụ c vộ i ca“ m vạt áo Xuye” n giật giật:
- Đừ ng, đừ ng…
- Đừ ng cái gı̀ mà đừ ng!
Xuye” n trợ n ma” t nhı̀n Thụ c ro“ i quay ve“ phı́a cử a so” , ngoác miệng kêu thật to:
- Lớ p trưở ng!
Hoàng Hò a giật mı̀nh quay lại. Tha” y ba cô gái, anh nhe răng cườ i:
- Gı̀ vậy Xuye” n?
- Lại đây tụ i này nhờ chuyện này chú t!
Tha” y Hoàng Hò a bướ c lại, Thụ c lật đật ngó ra sân, bên tai văng va” ng lờ i dặn dò “thie” t tha” củ a Cú c Hương:
- Bı̀nh tı̃nh mà run nghen mày!
Hoàng Hò a tớ i trướ c mặt Xuye” n, vui vẻ:
- Chuyện gı̀ vậy? Xuye” n ú p mở :
- Chuyện này “phứ c tạp” la” m!
- Xuye” n lú c nào cũ ng đù a đượ c!
- Tui nó i thiệt mà! Ne” u khô ng phứ c tạp, tui đâu có nhờ tớ i bạn! Chuyện này trừ lớ p trưở ng ra, khô ng ai giải quye” t no” i!
Hoàng Hò a bán tı́n bán nghi. Anh lie” m mô i:
- Chuyện lớ p mı̀nh hả?
- Ư` ! – Xuye” n làm ra vẻ nga“ n ngừ – Đú ng ra là chuyện riêng củ a con Thụ c!
Nghe nha” c tớ i Thụ c, Hoàng Hò a đâm chộ t dạ. Anh khẽ lie” c Thụ c, giọ ng phân vân:
- Thụ c sao?
Xuye” n nghiêm giọ ng:
- Có ngườ i vie” t thư tỏ tı̀nh vớ i nó ! – Bạn đừ ng có nghe lờ i Xuye” n! – Thụ c kêu lên – Nó xạo đó ! Hai ngưò i nó i hai đườ ng, Hoàng Hò a khô ng bie” t thự c hư ra sao, lie“ n đưa ma” t nhı̀n Cú c Hương ra ý hỏ i.
- Đú ng ra là thư làm quen! – Cú c Hương mı̃m cườ i ranh mãnh – Nhưng làm quen hay tỏ tı̀nh cũ ng cù ng hệ NTSC, có khác gı̀ đâu!
- NTSC là sao? – Hoàng Hò a ngạc nhiên – Sao lại có NTSC ở đây? Cú c Hương chun mũ i:
- NTSC bạn cũ ng khô ng bie” t mà đò i làm lớ p trưở ng! Hệ này tie” ng Việt dịch là “Nhớ Thương Sa“ u Cảm”! Vı́ dụ như ngo“ i trong lớ p, mı̀nh nhı̀n hoài ve“ phı́a mộ t ngườ i nào đó tứ c là mı̀nh NTSC ngườ i đó !
Dù đang lo ngay ngáy trướ c trò nghịch phá củ a lũ bạn, nghe Cú c Hương bo” c phét, Thụ c cũ ng khô ng khỏ i phı̀ cườ i. Cò n Xuye” n thı̀ gụ c mặt xuo” ng bàn, cườ i run cả hai vai.
Chı̉ có Hoàng Hò a là gượ ng gạo. Anh bie” t lờ i nó i đù a vừ a ro“ i củ a Cú c Hương ngụ ý châm chọ c mı̀nh. Anh nhı̀n Xuye” n, đánh tro” ng lảng:
- Bạn nào vie” t thư cho Thụ c vậy?
Xuye” n nga” ng đa“ u lên, miệng va” n cò n cườ i:
- Khô ng phải lớ p mı̀nh! Tụ i buo” i sáng!
Hoàng Hò a “à” mộ t tie” ng, vẻ nhẹ nhõ m:
- Vậy thı̀ kệ tụ i nó ! Đừ ng trả lờ i! Xuye” n nhanh nha” u:
- Nhưng tui thay mặt con Thụ c trả lờ i ha” n ro“ i. Ha” n lie“ n gử i cho tụ i này mộ t trái o” i, Giờ làm sao? Vừ a nó i, Xuye” n vừ a chı̀a trái o” i ra.
Hoàng Hò a nhú n vai:
- Báo cho cô chủ nhiệm bie” t chứ sao!
- Báo cho cô chủ nhiệm? – Xuye” n trò n ma” t.
– Ư` .
- Chi vậy?
- Thı̀ đe” cô bie” t cô … ngăn ngừ a.
- Ngăn ngừ a? Tụ i này đâu phải con nı́t mà ngăn ngừ a?
Lờ i ăn nó i cà khịa củ a Xuye” n khie” n Hoàng Hò a ba” t đa“ u bự c mı̀nh. Anh nhăn nhó :
- Bạn kêu tui giải quye” t, tui giải quye” t bạn khô ng chịu nghe thı̀ kêu làm gı̀! Xuye” n khịt mũ i:
- Tui đâu có kêu bạn giải quye” t vụ lá thư! Tui nhờ bạn giải quye” t vụ tráio” i kı̀a! Hoàng Hò a ngơ ngác:
- Trái o” i sao? Xuye” n thủ ng thı̉nh:
- Trái o” i này ngườ i ta gử i tặng con Thụ c nhưng chı́nh là nhờ lá thư ho“ i âm củ a tui, bây giờ chia cách sao? Tui vớ i con Thụ c ai đượ c ăn nhie“ u hơn?
- Khỏ i ăn nữ a! – Hoàng Hò a đáp gọ n lỏ n.
- Sao vậy? – Cả ba cô gái sử ng so” t cù ng kêu lên. Hoàng Hò a tặc lưỡ i:
- Đem trả quách thı̀ khỏ i ăn chứ sao! Cú c Hương “xı̀” mộ t tie” ng:
- Vô duyên! Ngườ i ta nhờ chia, lại xú i đem trả! Giọ ng Hoàng Hò a nhuo” m vẻ cay cú :
- Khô ng quen bie” t thı̀ nhận làm gı̀!
- Khô ng quen cũ ng cứ nhận! – Cú c Hương nghinh mặt – Trái cây chứ bộ thuo” c độ c sao mà khô ng nhận!
Trướ c điệu bộ hù ng ho” củ a Cú c Hương, Hoàng Hò a đâm lú ng tú ng. Anh a” p ú ng:
- Nhưng mà… nhưng mà…
- Khô ng có “nhưng mà nha mừ ng” gı̀ he” t! – Cú c Hương vung tay – Quanh năm suo” t tháng bạn
nga” m ngườ i ta đe” n mò n cả da mặt mà bạn có tặng ngườ i ta đượ c cái hộ t o” i nào khô ng! Trong khi anh chàng này chưa he“ quen bie” t mà dám dâng cả mộ t trái o” i to tướ ng làm “sı́nh le””, chứ ng tỏ ha” n NTSC thành thật hơn bạn nhie“ u!
Cú c Hương “xo” ” mộ t tràng khie” n Hoàng Hò a đỏ mặt tı́a tai. Bie” t khô ng địch lại Xuye” n và Cú c Hương, hai cái máy phát só ng “siêu ta“ n so” ” no” i tie” ng từ ho“ i cò n họ c lớ p mườ i, Hoàng Hò a đành quay lưng bỏ đi sau khi buô ng mộ t câu chữ a thẹn:
- Ma” y bạn nó i gı̀ đâu khô ng!
- Khô ng dám “gı̀ đâu” đâu!
Cú c Hương dài giọ ng vó i theo khie” n Xuye” n gập ngườ i cườ i ngặt nghẽo. Tự nhiên Thụ c cảm tha” y ba” t nha” n. Nó đập vào tay Cú c Hương:
- Cái con này! Mày nó i năng sao cha” ng ne” ngườ i ta la” y mộ t chú t xı́u! Cú c Hương bı̃u mô i:
- Ha” n có “đe” ý” đe” n tao đâu mà ba” t tao ne” !
Bie” t Cú c Hương sa” p sử a trêu mı̀nh, Thụ c khô ng dám giở giọ ng trách mó c nữ a. Nó thò tay ca“ m trái o” i trên tay Xuye” n:
- Cái này giờ tı́nh sao?
- Cò n tı́nh sao nữ a! – Xuye” n trợ n ma” t – Lớ p trưở ng mà tı́nh khô ng ra thı̀ tụ i mày chı̉ cò n có cách nghe theo lờ i đe“ nghị lú c nãy củ a tao thô i!
Cú c Hương dò m Xuye” n, giọ ng cảnh giác:
- Mo” i đứ a ca” n mộ t mie” ng hả?
Bộ tịch nhớ n nhác củ a Cú c Hương làm Xuye” n phı̀ cườ i:
- Làm gı̀ mày ho” t hoảng vậy?
- Cái miệng củ a mày rộ ng đe” n mang tai, ai trô ng tha” y mà cha” ng phát hoảng! – Cú c Hương ngừ ng mộ t chú t ro“ i ha” ng giọ ng tie” p – Mo” i đứ a ca” n mộ t mie” ng cũ ng đượ c. Nhưng đợ i tao la” y vie” t tao vẽ lên trái o” i ba vò ng trò n, mo” i đứ a chı̉ “hoạt độ ng” trong pha“ n đa” t củ a mı̀nh, khô ng đượ c xâm phạm…
- Đây là o” i chứ khô ng phải “đa” t”! – Xuye” n vọ t miệng.
- Ư` thı̀ o” i! – Cú c Hương tủ m tı̉m – Đứ a nào đe” da” u răng đi lạc ra ngoài vù ng quy định, coi như bị trua” t quye“ n “thi ca” n” tie” p…
Cú c Hương nó i chưa dứ t câu, Thụ c đã vo” tay reo:
- Hay la” m, hay la” m! Như vậy cho con Xuye” n bỏ cái tật giành ăn! Xuye” n bı̃u mô i:
- Xı̀, tao tao thèm vào cái vò ng trò n củ a con Cú c Hương! Tao có cách này hay hơn nhie“ u, lại khỏi bày đặt vẽ vờ i lô i thô i!
Thụ c khô ng nén đượ c tò mò :
- Cách gı̀ vậy?
- Mo” i đứ a mộ t trái, khỏ i ai giành củ a ai!
- Mo” i đứ a mộ t trái? – Cú c Hương hỏ i vớ i giọ ng châm bie” m – Ơ’ đâu ra mà nhie“ u vậy? Xuye” n thản nhiên:
- Ơ’ cho” anh chàng Phong Khê chứ đâu!
Trong khi Thụ c cò n đang ngơ ngác thı̀ Cú c Hương cườ i toe:
- Tao hie” u ro“ i! Mày định “hạ chie” u” ba” t anh chàng ” co” ng nạp” chứ gı̀! Xuye” n chớ p chớ p ma” t:
- Ư` , chı́nh vı̀ cái thó i “trù m sò” củ a ha” n mà ba đứ a mı̀nh phải giành giật mộ t trái o” i đe” n suýt
nữ a chém nhau. Tao sẽ bảo vớ i ha” n như vậy. Và ne” u ha” n cò n hy vọ ng sờ đượ c ngó n chân ú t củ a con Thụ c, ha” n phải xoay xở ga” p ba trái o” i nộ p cho tụ i mı̀nh. Cò n khô ng thı̀ kie” m đườ ng mà xéo, đừ ng có hò ng làm quen làm lạ gı̀ nữ a!
Xuye” n vừ a nó i vừ a làm điệu bộ khie” n Thụ c che miệng cườ i khú c khı́ch. Nó tưở ng Xuye” n chı̉ cao hứ ng nó i chơi, nào ngờ Xuye” n vừ a “phát bie” u” xong, lie“ n lật tập xé mộ t cái “rẹt”. Thụ c la hoảng:
- Bộ mày làm thật hả Xuye” n?
- Thật hay khô ng, lát nữ a bie” t lie“ n!
Vừ a nó i Xuye” n vừ a đặt tờ gia” y lên cuo” n tập, hı́ hoáy vie” t. Cú c Hương vộ i vàng xáp lại, mặt nó tươi hơn hớ n. Chı̉ có Thụ c là tha” p thỏ m. Nó bo“ n cho“ n nhı̀n ngò i vie” t củ a Xuye” n đang bò ngoa“ n ngoèo trên gia” y. Bo” ng Thụ c giật mı̀nh đưa tay lên dụ i ma” t. Nó khô ng tin nhữ ng gı̀ mı̀nh vừ a tha” y. Xuye” n khô ng gọ i Phong Khê ba“ ng cái từ “tha“ ng bé” xách mé kia nữ a. Ra” t mự c ô n hò a, Xuye” n mở đa“ u lá thư ba“ ng nhữ ng dò ng thân thiện: Gử i bạn Phong Khê…
CHƯƠNG 3
Phong Khê quả là mộ t anh chàng nhanh nha” u phát khie” p.
Ba ngày sau khi Xuye” n gử i “to” i hậu thư”, ba trái o” i trò n trı̃nh đã na“ m ngay nga” n trong ngănbàn củ a Thụ c.
Khi phát hiện ra “le” vật”, Thụ c khô ng khỏ i bỡ ngỡ . Ba” t giác nó cảm tha” y mộ t no” i xao xuye” n mơ ho“ dâng lên trong lò ng.
Xuye” n và Cú c Hương thı̀ vui vẻ mộ t cách ho“ n nhiên. Vừ a tha” y ma” y trái o” i, Cú c Hương đã bô bô :
-Tao bie” t ngay mà! Rõ ràng tay Phong Khê này NTSC con Thụ c sâu đậm hơn chàng lớ p trưở ng mı̀nh nhie“ u!
Xuye” n gật gù :
- Hó a ra ha” n cũ ng tử te” gớ m! Gả con Thụ c cho ha” n, mı̀nh cũ ng khô ng đe” n no” i lo la” ng la” m!
- Tao vớ i mày lại cò n có o” i ăn dài dài! – Cú c Hương đe” thêm.
- Dẹp tụ i mày đi! – Thụ c mı́m mô i – Tụ i mày có muo” n gả thı̀ tự gả la” y, đừ ng có kéo tao vô !
- O^ i chao, cái con này! – Cú c Hương vừ a kêu vừ a đưa hai tay lên trờ i – Hô m trướ c mày hı̀ hà hı̀ hụ c gặm o” i củ a ngườ i ta, bây giờ lại giở giọ ng phụ phàng hả!
- Tụ i mày cũ ng ăn nữ a chứ bộ ! – Thụ c cho” ng che” .
- Nhưng tụ i tao ăn là ăn phụ mày! Cũ ng như mai mo” t mày la” y cho“ ng, mày là cô dâu, cò n tao vớ i con Xuye” n là phụ dâu. Chứ cha” ng lẽ trong cái “vụ ” này, đứ a nào cũ ng đó ng vai chı́nh, khô ng có đứ a phụ , coi sao đượ c!
- Thô i, thô i, tao khô ng nó i chuyện vớ i mày nữ a! Miệng mày như loa phát thanh ở ngoài Xa Cảng, ai nó i cho lại!
Xuye” n ha” ng giọ ng chen vô :
- Con Thụ c khô ng muo” n nó i chuyện vớ i con Cú c Hương thı̀ nó i chuyện vớ i tao! Thụ c rụ t co” :
- Tao cũ ng khô ng nó i chuyện vớ i mày! Mày cò n ghê hơn con Cú c Hương! Xuye” n nghiêm mặt:
- Khô ng nó i cũ ng phải nó i! Đây là hỏ i cung chứ khô ng phải nó i chuyện bı̀nh thườ ng! Chua” n bị tinh tha“ n nghe tao hỏ i nè!
Thụ c chun mũ i:
- Hỏ i gı̀ hỏ i đại đi! Bày đặt làm mặt hı̀nh sự hoài! Xuye” n đập tay xuo” ng bàn:
- Đừ ng có thách thứ c nhà chứ c trách! Nhà ngươi hãy thành thự c trả lờ i cho ta và con Cú c Hương bie” t lá thư mà Phong Khê gử i kèm theo ma” y trái o” i nhà ngươi gia” u ở đâu ro“ i!
- Xı̀! Tao mà thèm gia” u! Xuye” n chı̀a tay ra:
- Khô ng gia” u thı̀ đưa ra đây! Thụ c ha” t mái tó c:
- Ơ’ trong ngăn bàn kı̀a!
Xuye” n ngó Cú c Hương, cườ i hı̀ hı̀:
- Rõ ràng nó gia” u trong ngăn bàn mà bảo là khô ng gia” u! Ne” u khô ng bị hỏ i cung, đừ ng hò ng nó khai ra!
Vừ a nó i, Xuye” n vừ a cú i đa“ u dò m vào ngăn bàn, sụ c sạo và lô i ra mộ t tờ gia” y ga” p tư. Nó lie” c Thụ c:
- Mày “duyệt” trướ c ro“ i phải khô ng?
– Ư` .
- Mày có thêm bớ t gı̀ trong này khô ng?
- Hỏ i vô duyên!
Xuye” n nháy ma” t trêu Thụ c, tay lú i hú i mở thư. Cú c Hương vừ a lie” c vào tờ gia” y đã buộ t miệng sử ng so” t:
- A’ i chà! Kie” u này thı̀ nguy to! Con Thụ c khai he” t vớ i ha” n ro“ i Xuye” n ơi! Xuye” n cũ ng khô ng gia” u vẻ kinh ngạc. Nó cha” t lưỡ i xuýt xoa:
- Chà, tay này đó ng vai chı́nh trong phim “Thám tử tư” cha” c?
Thụ c đã đọ c qua lá thư nên cha” ng he“ ngạc nhiên ve“ phản ứ ng củ a các bạn. Nó nghı̃ ve“ sự ranh mãnh củ a anh chàng Phong Khê nhie“ u hơn. Cha” ng hie” u anh ta đie“ u tra ba“ ng cách nào mà bie” t tỏ ng tò ng tong tên tuo” i củ a bọ n Thụ c. Thụ c nhớ rõ mo“ n mộ t nhữ ng dò ng chữ trên tờ gia” y Xuye” n ca“ m:
Cái từ “bạn” ra” t de” thương
Cám ơn Xuye” n, Thụ c, Cú c Hương ra” t nhie“ u Ba trái o” i có bao nhiêu
Chı̉ mong các bạn buo” i chie“ u… no nê
Tha” y Thụ c ngo“ i đăm chiêu, Cú c Hương lại gọ i giật:
- Có phải mày “bán đứ ng” tên tuo” i tụ i tao cho ha” n khô ng vậy Thụ c? Thụ c mı́m mô i:
- Tao khô ng bie” t buô n bán!
- Chà, chà, bữ a nay con Thụ c mo“ m mép khie” p! He” đụ ng đe” n “ngườ i yêu” củ a nó thı̀ y như ra“ ng nó “xù lô ng nhı́m” lên! – Cú c Hương nheo ma” t bı̀nh luận – Ne” u mày khô ng cung ca” p thı̀ ha” n moi tin tứ c này ở đâu ra?
- Tao cha” ng bie” t. Tao chưa gặp ha” n bao giờ . Xuye” n nga” m nghı̃ mộ t lát ro“ i gật gù :
- Chuyện này khô ng phải do con Thụ c. Có the” anh chàng quỷ quái này mò lên văn phò ng dò tên tụ i mı̀nh trong so” gọ i tên và ghi đie” m.
- Vô lý! – Cú c Hương phản đo” i – Ne” u chı̉ lụ c lọ i trong so” , làm sao ha” n bie” t ba đứ a mı̀nh ngo“ i cù ng mộ t bàn? Cha” ng lẽ ha” n mượ n so” chủ nhiệm củ a cô Tườ ng Anh đe” coi sơ đo“ lớ p họ c?
- Làm gı̀ có chuyện đó ! – Xuye” n lăc đa“ u – Có cho vàng ha” n cũ ng khô ng dám “ca“ u cứ u” cô Tườ ng Anh! Chı̉ có mộ t cách…
Nó i tớ i đây Xuye” n bo” ng ngập ngừ ng khie” n Thụ c và Cú c Hương cù ng so” t ruộ t lên tie” ng hỏ i:
- Cách gı̀?
Xuye” n làm mặt nghiêm trọ ng:
- Ha” n trà trộ n vào họ c sinh buo” i chie“ u đe” “do thám”.
- Khô ng the” có chuyện đó đượ c! – Cú c Hương nhú n vai – Ha” n mà ló mặt vô khỏ i co” ng là bảo vệ đuo” i ra lie“ n!
-Ha” n khô ng lẻn vào giờ họ c mà vào ngay lú c ra chơi.
- Ra chơi co” ng cũ ng đó ng! – Cú c Hương cãi. Xuye” n bı̃u mô i:
- Đó ng cái mo” c xı̀! The” nào cha” ng có đứ a năn nı̉ bác bảo vệ mở co” ng cho ra ngoài mua cái này cái nọ . Kho” i đứ a cò n phịa ra lý do có cha mẹ anh chị cô bác cậu mợ dı̀ dượ ng đe” n tı̀m. The” là thừ a lú c lộ n xộ n, ngườ i yêu củ a con Thụ c lie“ n chui vào.. gặp nó !
- Gặp mày thı̀ có ! – Thụ c “xı̀” mộ t tie” ng.
- Thı̀ khô ng gặp! – Xuye” n cườ i hı̀ hı̀ – Nhưng ha” n sẽ na” p ở mộ t xó xı̉nh nào đó , say sưa nga” m nhı̀n con Thụ c. Ba đứ a mı̀nh chơi thân vớ i nhau, đi đâu cũ ng cặp kè, do đó tao và con Cú c Hương cũ ng bị… nga” m nghı́a lây. The” là tụ i mı̀nh ở ngoài sáng, ha” n ở trong bó ng to” i tha ho“ dò hỏ i, săn tin…
- Khô ng the” đượ c! Khô ng the” kéo dài tı̀nh trạng này đượ c! – Cú a Hương hù ng ho” vung tay – Ne” u vậy thı̀ tụ i mı̀nh “lo” ” quá nặng! Mı̀nh phải tı̀m cách trà trộ n vào các lớ p buo” i sáng đe” … nga” m nghı́a lại ha” n!
- Đú ng! – Xuye” n tán thành ngay – Nhiệm vụ đó giao cho con Thụ c là hợ p lý nha” t! Nó là nguyên nhân gây ra mọ i chuyện, do đó nó có trách nhiệm đi… nga” m nghı́a “kẻ thù “!
- Đứ a nào thı́ch thı̀ đi! Tao khô ng có ham trò này đâu! – Thụ c rụ t co” . Cú c Hương nguýt Thụ c mộ t cái ro“ i đưa ma” t hỏ i Xuye” n:
- Nó khô ng chịu đi, giờ sao mày?
- Nó khô ng chịu đi thı̀ thô i chứ sao! – Xuye” n thở ra.
- Thô i? – Cú c Hương tro” ma” t.
– Ư` .
- Sao đơn giản vậy? – Giọ ng Cú c Hương a” m ứ c – Cha” ng lẽ mı̀nh chịu thua anh chàng láu cá kia? Xuye” n nhú n vai:
- Khô ng phải là chịu thua! Nhưng tụ i mı̀nh khô ng muo” n đo” i diện vớ i sự thật phũ phàng!
- Nghı̃a là sao? – Cú c Hương va” n khô ng hie” u ý Xuye” n.
- Đe” vậy hay hơn! – Xuye” n chậm rãi giải thı́ch – Cứ coi như ha” n là “ngườ i tı̀nh khô ng chân dung” củ a con Thụ c! Ne” u gặp ha” n, rủ i tụ i mı̀nh phát hiện ra đó là mộ t anh chàng chộ t ma” t hay sứ t mô i, có phải là mộ ng vàng tan vỡ khô ng?
- Ư` hén! – Cú c Hương gụ c gặc đa“ u – Ne” u quả vậy thı̀ thật đau kho” cho con Thụ c! Trướ c nay, nó cứ hı̀nh dung anh chàng củ a nó hao hao như Alain Delon!
Thụ c da” u mô i:
- Alain Delon là tha“ n tượ ng củ a mày chứ đâu phải củ a tao!
- Củ a ai cũ ng vậy thô i! Dù sao đượ c Alain Delon NTSC cũ ng cò n hơn là đượ c tha“ ng gù nhà thờ Đứ c Bà đe” ý!
Xuye” n khoát tay:
- Thô i, đừ ng cãi nhau nữ a! Tụ i mı̀nh dù khô ng “truy nã” ha” n nhưng va” n phải vie” t thư trả lờ i. Phải cho ha” n bie” t cái trò rı̀nh rập củ a ha” n cha” ng có gı̀ hay ho!
- Đương nhiên ro“ i! – Cú c Hương lẹ làng. Xuye” n nhı́u mày:
- Nhưng la“ n này hơi khó .
- Có gı̀ đâu mà khó ! Vie” t thư là “nghe“” củ a mày mà! Xuye” n tặc lưỡ i:
- Nhưng la“ n này ha” n vie” t cho mı̀nh ba“ ng thơ, mı̀nh cũ ng phải làm thơ trả lờ i. Ne” u khô ng ha” n bảo tụ i mı̀nh mı́t đặc văn chương, thơ con có c cũ ng khô ng bie” t làm!
Cú c Hương ha” t hàm:
- Vậy thı̀ giao cho con Thụ c. Nó giỏ i văn ho“ i nào đe” n giờ . Nghe Cú c Hương “phân cô ng”, Thụ c giãy nãy:
- Tao có bie” t làm thơ đâu mà ba” t tao làm! Cú c Hương trợ n ma” t:
- Khô ng đượ c cũ ng phải làm! Ai bảo mày gây ra tai họ a chi!
Thụ c sa” p sử a lâm vào the” bı́ thı̀ Xuye” n kịp thờ i can thiệp. Nó vộ i vã xua tay:
- Khô ng nên ép con Thụ c! Nó khô ng bie” t làm, ép nó , nó làm dở ẹc, anh chàng kia sẽ cườ i vào mũ i tụ i mı̀nh!
- Vậy làm sao bây giờ ?
Câu hỏ i củ a Cú c Hương rơi tõ m vào yên lặng. Cả Xuye” n la” n Thụ c đe“ u bı́ rị. Khô ng ai tı̀m ra lo” i thoát. Trong khi Xuye” n đang mặt nhăn mày nhó như khı̉ làm trò thı̀ Thụ c mı̉m cườ i va” n vơ. Nó đang nghı̃ đe” n anh chàng Phong Khê “la” m chuyện” nọ . Thụ c khô ng hie” u anh ta muo” n làm quen hay làm kho” bọ n Thụ c. Anh ta bày ra thật la” m trò . He” t làm điệp viên lại làm thi sı̃. Thụ c thı̀ cha” ng nghı̃ ngợ i gı̀ sâu xa, cũ ng cha” ng muo” n ăn thua vớ i anh ta làm gı̀. Nhưng Xuye” n và Cú c Hương lại khác. Tụ i nó quậy phá ho“ i nào đe” n giờ , đâu đe” anh chàng vô danh tie” u to” t kia lên mặt đượ c. Đang nghı̃ ngợ i, Thụ c bo” ng nghe Cú c Huơng nó ng ruộ t lên tie” ng. Nó hỏ i tro” ng tro” ng:
- Cha” ng lẽ tụ i mı̀nh bó tay sao?
- Bó tay sao đượ c mà bó tay! – Xuye” n ha” ng giọ ng – Nhưng có lẽ tụ i mı̀nh phải ca“ u viện mộ t ngườ i…
- Ai? – Cú c Hương la” n Thụ c đe“ u buộ t miệng. Xuye” n tươi tı̉nh:
- Nhà thơ củ a lớ p mı̀nh.
- A, Phán củ i! – Cú c Hương reo lên. Thụ c lườ m bạn:
- Ngườ i ta có tên họ đàng hoàng mày khô ng kêu, cứ “Phán củ i, Phán củ i” hoài!
- Cả lớ p đe“ u kêu nó là Phán củ i chứ đâu phải mı̀nh tao!
Xuye” n đập hai tay vào nhau: – Con Cú c Hương nó i vậy khô ng đượ c! Trướ c đây mày muo” n kêu nó là Phán củ i hay phủ i cán gı̀ cũ ng đượ c, nhưng ke” từ giờ phú t này trở đi, mı̀nh sa” p sử a nhờ vả nó , mı̀nh phải kêu nó là nhà thơ Lê Huy Phán đàng hoàng.
Lý do Xuye” n đưa ra chı́nh đáng đe” n mứ c Cú c Hương đành phải đo“ ng ý. Nó chı̉ hậm hự c la” m ba” m:
- Nhờ xong vụ này, tao sẽ lại kêu nó ba“ ng Phán củ i cũ ng khô ng muộ n!
Nghe Cú c Hương nha” m nha” ng hăm he, Thụ c co” la” m mớ i khô ng phı̀ cườ i. Nó sợ cườ i phá lên, Cú c Hương sẽ no” i cáu gán ghép bậy bạ.
Phán họ c chung vớ i bọ n Thụ c từ năm lớ p mườ i. Hai năm trướ c, Phán họ c trung bı̀nh, khô ng có gı̀ no” i bật. Tự nhiên năm nay Phán họ c khá ha” n lên, đặc biệt là mô n toán. Trướ c đây, Cú c Hương luô n luô n da” n đa“ u lớ p ve“ mô n này. Nhưng ke” từ đa“ u năm nay, chứ c vô địch củ a Cú c Hương buộ c phải chia đô i. Ga“ n đây, Phán lại ma” c cái tật sı́nh làm thơ. Thoạt đa“ u, khi ba” t gặp nhữ ng bài thơ ta” y xó a chi chı́t trong tập Phán, bạn bè khô ng ngớ t lờ i chọ c ghẹo. Nhưng từ khi Phán đăng đượ c mộ t hai bài trên báo Mự c Tı́m và A’ o Tra” ng thı̀ đám bạn độ c miệng trướ c đây lại ba” t đa“ u nhı̀n Phán ba“ ng ánh ma” t ne” nang.
Tuy vậy, nhà thơ Lê Huy Phán khô ng có nhie“ u bạn thân. Mộ t pha“ n vı̀ Phán có vẻ già dặn so vớ i các bạn cù ng lớ p nhưng pha“ n khác, quan trọ ng hơn, Phán trô ng quê kie” ng, cụ c mịch. Mặc dù rờ i quê lên thành pho” ma” ynăm nay, Phán va” n khô ng gộ t rử a đượ c da” u ve” t ruộ ng vườ n củ a mı̀nh.
Cách ăn mặc củ a Phán cha” ng hò a hợ p chú t xı́u nào vớ i mô -đen hiện đại đang lan tràn từ ng giờ tận các xó xı̉nh củ a mộ t thành pho” văn minh. Ne” u đem so vớ i chàng lớ p trưở ng hào hoa phong nhã Hoàng Hò a, Phán cha” ng khác nào mộ t anh nô ng dân lên thành pho” … mua máy cày. Và cha” ng bie” t tự bao giờ và ai đe“ xướ ng, bạn bè đe“ u gọ i Phán là… Phán củ i, mộ t biệt danh hoàn toàn phù hợ p vớ i con ngườ i. Vậy mà cha” ng hie” u sao cái anh chàng “tı́a em hừ ng đô ng đi cày
bừ a, má em hừ ng đô ng đi cày bừ a” đó lại làm đượ c thơ đăng báo, lạ thật! Thı̉nh thoảng, khi nha” c đe” n Phán, Cú c Hương thườ ng hó m hı̉nh nhận xét như vậy. Như dù là Phán có “củ i” hay “be” p ga” thı̀ Xuye” n va” n phải đe” n gặp anh. Thoạt đa“ u, Thụ c cự c lự c phản đo” i cái trò nhờ vả này. Nhưng khi Xuye” n nó i:
- Chuyện anh chàng Phong Khê đò i làm quen vớ i mày, Hoàng Hò a đã bie” t ro“ i. bây giờ thêm mộ t ngườ i nữ a bie” t, đâu có sao! Hay là mày chı̉ muo” n tâm sự riêng vớ i lớ p trưở ng thô i?
Thụ c đành gượ ng gạo cườ i trừ .
Trướ c nay, tụ i Xuye” n ı́t khi trò chuyện vớ i Phán, do đó anh tỏ vẻ ngạc nhiên khi vừ a ra chơi đã tha” y Xuye” n đe” n gặp mı̀nh. Anh chưa kịp hỏ i thı̀ Xuye” n đã nó i trướ c:
- Tụ i tui nhờ bạn cái này chú t!
- Gı̀ vậy?
Xuye” n khẽ lie” c ve“ phı́a Cú c Hương và Thụ c, nháy nháy ma” t ro“ i quay lại nhı̀n Phán, hù ng ho“ n tườ ng thuật lại nhữ ng chuyện vừ a xảy ra. Ke” xong, Xuye” n đe“ nghị tha” ng:
- Bạn làm giù m cho tụ i này bài thơ trả lờ i đượ c khô ng? Phán vui vẻ:
- Dı̃ nhiên là đượ c! Nhưng tại sao các bạn khô ng tı̀m hie” u xem anh chàng Phong Khê này là ngườ i như the” nào?
- Đó là chuyện riêng củ a tụ i này, bạn khỏ i ca“ n quan tâm. – Xuye” n gạt ngang – Bạn chı̉ ca“ n giú p tụ i này “sáng tác văn chương” thô i!
Phán lie” m mô i:
- Nhưng nộ i dung như the” nào?
- Nộ i dung hả? – Xuye” n ngập ngừ ng mộ t ho“ i ro“ i quay lại ngoa” c Thụ c và Cú c Hương – Tụ i mày lại đây cho tao tham khảo ý kie” n chú t coi!
Chı̉ đợ i có vậy, Cú c Hương chạy vù ngay lại, miệng láu táu:
- Sao ro“ i, Phán củ i, à quên, nhà thơ Lê Huy Phán có chịu giú p tụ i mı̀nh khô ng?
- Chịu ro“ i! – Xuye” n trừ ng ma” t nhı̀n bạn – Mày to” p bớ t cái miệng củ a mày lại cho bà con nhờ coi! Cú c Hương cườ i hı̀ hı̀, đánh tro” ng lảng:
- Mày định tham khảo chuyện gı̀ vậy? Xuye” n nghiêm mặt:
- Chuyện vie” t thư ho“ i âm. Bây giờ tụ i mı̀nh sẽ vie” t gı̀ cho tên Phong Khê đây?
- Thı̀ như khi nãy mày nó i đó ! Lên án cái trò rı̀nh rập củ a ha” n! Xuye” n quay qua nhı̀n Thụ c:
- Cò n cô nương này có ý kie” n gı̀ khô ng? Thụ c tủ m tı̉m:
- Tùy tụ i mày!
Cú c Hương hừ mũ i:
- Con Thụ c ca“ m tinh con cù la“ n, đừ ng hỏ i nó ma” t cô ng – Đang nó i, Cú c Hương sáng ma” t lên – A` quên, trong thư ha” n chú c tụ i mı̀nh “no nê”, ý là chê tụ i mı̀nh tham ăn. Mı̀nh phải bảo cho ha” n
bie” t ba trái o” i cha” ng nha“ m nhò gı̀. Phải… ba trái xoài mớ i no!
Thụ c đứ ng bên cạnh vừ a cườ i vừ a phát mạnh vào tay Cú c Hương:
- Con nhỏ này, sao mày ham “dụ ăn” ngườ i ta quá vậy! Cú c Hương vênh mặt:
- Ha” n dụ mày, tao phải dụ lại ha” n cho hue“ chứ !
Phán truớ c sau va” n khô ng nó i mộ t tie” ng. Anh chı̉ lặng lẽ mı̉m cườ i trướ c nhữ ng lờ i đù a te” u củ a bọ n Xuye” n. Khia ba cô gái đã tho” ng nha” t xong nộ i dung, và chı́nh thứ c “đặt hàng”, anh mớ i ba” t đa“ u cha” p tay sau lưng đi tớ i đi lui, miệng khô ng ngừ ng la” m nha” m. “Hoạt độ ng sáng tác” củ a Phán khie” n ba cô gái trò n xoe ma” t như the” đang quan sát mộ t ngườ i vừ a bướ c ra từ … đı̃a bay.
Cú c Hương ho“ i hộ p thı̀ tha“ m:
- Làm thơ gı̀ mà trô ng ghê quá tụ i mày! Gio” ng hệt lên đo“ ng! Xuye” n “suỵt” khẽ:
- Đe” yên cho ngườ i ta làm việc! – Nạt xong, Xuye” n bo” ng ngứ a miệng khô ng nhịn đượ c, lie“ n lên
tie” ng bı̀nh pha” m – Tao lại tha” y gio” ng ma” y nhà sư đi kha” t thự c hơn!
Khô ng bie” t Phán có nghe tha” y nhữ ng lờ i xı̀ xào củ a Xuye” n và Cú c Hương khô ng mà anh bo” ng độ t ngộ t dừ ng bướ c.
- Sao khô ng đi nữ a? – Cú c Hương ba” t giác vọ t miệng hỏ i.
- Xong ro“ i!
- Vậy thơ đâu?
- La” y gia” y ra đi! Tui đọ c cho các bạn chép! Cú c Hương kêu lên:
- Trờ i ơi, nhà thơ gı̀ mà làm bie” ng dữ vậy!
Nó i vậy nhưng Cú c Hương va” n la” y gia” y ra đưa cho Xuye” n:
- Chua” n bị vie” t chı́nh tả đi mày!
Phán cha” ng buo“ n đe” ý de” n giọ ng điệu châm chọ c củ a Cú c Huơng. Anh ha” ng giọ ng chậm rãi đọ c: Hỏ i tên thı̀ hỏ i tha” ng ra
Ma” c chi huye“ n bı́ như ma làm trò O” i kia đâu có nha“ m nhò
Phải xoài ba trái mớ i no tụ i này! Xuye” n vừ a chép vừ a gật gù khen:
- Hay, hay! Chı̉ có cho” “ba trái xoài”, nó i ngượ c thành “xoài ba trái” hơi trẹo lưỡ i mộ t chú t nhưng không sao!
Phán bie” t Xuye” n vừ a khen vừ a tranh thủ chê nhưng anh khô ng nó i gı̀, chı̉ cườ i ruo“ i mộ t cái ro“ i quay lưng bỏ đi. Nhưng Phán mớ i đi đượ c vài ba bướ c, Xuye” n đã gọ i giật:
- E^ , khoan đã!
Ngạc nhiên, Phán quay đa“ u lại. Nhưng anh va” n đưng nguyên tại cho” , ngơ ngác hỏ i:
- Gı̀ nữ a vậy?
Xuye” n làm mặt nga“ u:
- Bộ đọ c thơ xong ro“ i bỏ đi mộ t mạch vậy hả? Mặt Phán lộ vẻ bo” i ro” i:
- Chứ cò n sao nữ a?
Độ t nhiên Xuye” n đo” i giọ ng. Nó cườ i toe:
- Phải đứ ng lại chờ tụ i này cám ơn đã chứ ! Phán nử a cườ i nử a me” u. Anh khẽ nhú n vai:
- Thô i, khỏ i! Có gı̀ đâu mà cám ơn!
- Sao lại khô ng có gı̀! Bạn đừ ng giả bộ khiêm to” n như vậy! Tụ i này bao giờ cũ ng “ơn đe“ n oán trả” đàng hoàng!
Xuye” n khẽ lie” c Phán, mı̉m cườ i hỏ i:
- Bây giờ bạn muo” n tụ i này “đe“ n” cho bạn cái gı̀? Phán chưa kịp trả lờ i thı̀ Cú c Hương đã vọ t miệng:
- “Đe“ n” cho bạn tie” u thư củ a tụ i này nghen! Phán ngơ ngác:
- Tie” u thư nào?
- Nhỏ Thụ c đó !
Trong khi Thụ c thò tay nga” t Cú c Hương mộ t cái đau đe” n mứ c Cú c Hương phải nhảy dự ng lên thı̀ Phán đứ ng sữ ng trờ i tro“ ng, mặt đỏ như ga” c chı́n.
- Sao, bạn chịu khô ng? – Cú c Hương tie” p tụ c trêu chọ c Phán. Nhà thơ đie” ng ho“ n, la” p ba” p:
- Ma” y bạn đù a chuyện gı̀ đâu khô ng!
Càng lú ng tú ng, Phán càng trô ng gio” ng mộ t anh nhà quê tộ i nghiệp. Xuye” n độ ng lò ng tra” c a” n, bèn giải vây:
- Ne” u bạn khô ng chịu thı̀ tụ i này “đe“ n” cái khác! Mộ t cha“ u chè, chịu khô ng?
Phán ghét chè nha” t trên đờ i. Nhưng lú c này anh vộ i vã gật đa“ u, mừ ng rỡ cò n hơn ba” t đượ c vàng:
- Đú ng ro“ i đó ! Đi ăn chè đi!
- Chè trô i nướ c nghen?
- Chè gı̀ cũ ng đượ c.
- Ra ngoài chợ ngo“ i ăn nghen?
Phán đáp như máy:
- Ngo“ i đâu cũ ng đượ c. Xuye” n nheo ma” t:
- Bạn trả tie“ n nghen?
- Ai trả cũ ng đượ c.
Nó i xong, chợ t phát hiện mı̀nh bị hớ , Phán trò n ma” t a” p ú ng:
- Ơ, các bạn bảo các bạn “đe“ n” cho tui mà!
Vẻ ngơ ngác củ a Phán khie” n ba cô gái cườ i phá lên.
CHƯƠNG 4
Xuye” n, Thụ c và Cú c Hương nhận đượ c ba trái xoài chı̉ vài ngày sau đó . Va” n vớ i mộ t bài thơ kèm theo. La“ n này, giọ ng điệu củ a Phong Khê đã ba” t đa“ u ỡ m ờ :
Khi chưa bie” t thı̀ kêu huye“ n bı́ Lú c hay ra, giản dị la” m thay!
Xoài ngon ba trái trao tay
Mong ra“ ng gặp gỡ sau này… có khi!
Đọ c xong bài thơ, Cú c Hương ngó Xuye” n:
- Mı̀nh khô ng muo” n gặp ha” n, ha” n lại mong gặp mı̀nh! Giờ tı́nh sao?
- Kệ ha” n! – Xuye” n pha” y tay – Thật ra ha” n chı̉ muo” n gặp mặt con Thụ c thô i, nhưng mı̀nh sẽ khô ng đe” ha” n thự c hiện ý đo“ “đen to” i” này!
Cú c Hương lie” c Thụ c, thở dài:
- Ne” u như vậy con Thụ c sẽ buo“ n! Tộ i nó ! Thụ c “xı́” mộ t tie” ng:
- Có mày buo“ n thı̀ có ! Đừ ng đo” va” y cho tao! Cú c Hương nhe răng cườ i:
- Mày đừ ng lo cho tao! Tao có ba trái xoài làm bạn ro“ i, cha” ng cò n muo” n “gặp gỡ ” ai nữ a! Hơn nữ a tao thuộ c hệ PAL, đâu phải hệ NTSC như mày!
Dù đang kha” u chie” n, Thụ c cũ ng khô ng nén đượ c tò mò :
- PAL là sao?
- Là “Phớ t Anh Luô n” chứ là sao! Hù ng quăn từ ng là nạn nhân hệ PAL củ a tao, mày khô ng nhớ sao!
Thụ c có vẻ thı́ch thú trướ c trò chơi chữ củ a Cú c Hương:
- The” cò n con Xuye” n? Nó là PAL hay NTSC?
- Con Xuye” n hả? – Cú c Hương tươi cườ i – Nó khác tụ i mı̀nh. Nó thuộ c hệ SECAM. Sao Em Chê Anh Mãi. Hệ này cò n gọ i là hệ… e” cho“ ng!
Xuye” n trừ ng ma” t:
- Tao co” c cho mộ t cái bây giờ ! Chuyện quan trọ ng trướ c ma” t khô ng lo, cứ lo đi trù ẻo bạn bè! Cú c Hương đưa tay ô m đa“ u:
- Chuyện gı̀ mà quan trọ ng?
- Chuyện anh chàng Phong Khê củ a con Thụ c chứ chuyện gı̀!
- Ha” n sao?
- Cò n trăng vớ i sao nữ a! Mày đọ c lại bài thơ củ a ha” n coi! Cú c Hương đọ c lại bài thơ.
- Tha” y gı̀ chưa? – Xuye” n hỏ i. Cú c Hương giương ma” t e” ch:
- Có tha” y gı̀ đâu!
- Ma” t mày đui ro“ i! – Xuye” n thở dài – Mày đọ c kỹ hai câu đa“ u a” y! Cú c Hương lại dán ma” t vô tờ gia” y. Và la“ n này, nó reo lên:
- A`, tao tha” y ro“ i! Xuye” n sáng ma” t:
- Tha” y ro“ i phải khô ng?
- Ư` , tao tha” y… hai câu thơ. Bị lỡ m, Xuye” n đâm ga” t:
- Vô duyên! Dẹp mày đi! Cú c Hương cườ i hı̀ hı̀:
- Giỡ n vớ i mày vậy thô i chứ tao hie” u ro“ i! Va” n đe“ na“ m ở hai chữ “giản dị”, đú ng khô ng? “Lú c hay ra, giản dị la” m thay!”, câu thơ đó to” cáo ra“ ng ha” n là mộ t ngườ i ra” t quen thuộ c vớ i tụ i mı̀nh…
Khô ng đợ i Cú c Hương nó i he” t câu, Xuye” n đã vo” tay:
- Khá la” m!
Thụ c khô ng nó i gı̀, chı̉ gật gù tỏ ý tán đo“ ng vớ i nhận xét củ a Cú c Hương. Nghe khen, Cú c Hương khoái chı́, tie” p tụ c bô bô :
- Vı̀ vậy nhiệm vụ trướ c ma” t củ a tụ i mı̀nh là kha” n ca” p truy tı̀m thủ phạm, xem thử ha” n là cái đứ a bo” láo nào!
Nào ngờ la“ n này ý kie” n củ a Cú c Hương bị Xuye” n phản đo” i:
- Khô ng nên! Làm vậy sẽ rơi vào cái ba” y củ a ha” n!
- Ba” y gı̀? – Cú c Hương tro” ma” t. Xuye” n thủ ng thı̉nh giải thı́ch:
- Ngay từ lá thư làm quen đa“ u tiên, ha” n đã làm bộ bı́ mật đe” dụ tụ i mı̀nh… đi tı̀m ha” n. Mà he” con gái đi tı̀m con trai là coi như “ma” t giá” ro“ i…
- Cò n giá củ a ha” n thı̀ lại tăng theo giá vàng và đô -la! – Cú c Hương lẹ làng bo” sung.
- Đú ng vậy! – Cú c Hương tie” p tụ c nhận định vớ i giọ ng nghiêm nghị – Ha” n tự muo” n nâng giá vô tộ i vạ như ở các bãi giữ xe. Nhưng tụ i mı̀nh đã tỏ ra là nhữ ng cô ng dân đa“ y bản lı̃nh. Ngay cả khi ha” n đie“ u tra ra “quý danh” củ a tụ i mı̀nh, tụ i mı̀nh va” n khô ng thèm tò mò ve“ ha” n. Tụ i mı̀nh cứ thản nhiên ăn o” i, ăn xoài và tie” p tụ c tı̉nh rụ i khie” n ha” n tứ c điên!
- Sao mày bie” t ha” n tứ c điên? – Thụ c hỏ i chen ngang. Xuye” n nguýt Thụ c:
- Sao lại khô ng bie” t! Chı́nh vı̀ tứ c điên nên la“ n này ha” n co” tı̀nh ú p ú p mở mở , nó i xa nó i ga“ n ra vẻ ta đây là ngườ i thân quen ghê la” m đe” đánh vào lò ng hie” u kỳ củ a tụ i mı̀nh. Kỳ thự c ha” n cha” ng he“ quen bie” t gı̀ vớ i tụ i mı̀nh, mà chı̉ là mộ t tha“ ng nhãi họ c lớ p 11…
- Hay, hay! – Cú c Hương buộ t miệng khen – Mày quả là Kho” ng Minh tái the” , phân tı́ch đâu ra đó đàng hoàng. Suýt chú t nữ a tụ i mı̀nh rơi vào âm mưu thâm độ c củ a ha” n…
- Và sẽ bị ha” n cườ i vào mũ i ba ngày ba đêm! – Xuye” n hù ng ho“ n nó i tie” p. Thụ c mı̉m cườ i:
- Cò n tụ i mı̀nh khô ng đi tı̀m thı̀ ha” n sẽ bị so” mũ i ba đêm ba ngày?
- Chứ cò n gı̀ nữ a! – Cú c Hương hăm hở – Tao sẽ cho ha” n bie” t the” nào là phụ nữ hệ PAL! Đang ba hoa, Cú c Hương bo” ng ngập ngừ ng:
- Nhưng cò n cái vụ vie” t thư?
- Sao?
Cú c Hương lie” m mô i:
- Tụ i mı̀nh khô ng đi tı̀m ha” n nhưng va” n phải tie” p tụ c vie” t thư “dụ ăn” chứ ?
- Đương nhiên ro“ i! – Xuye” n phı̀ cườ i – Đô i ma” t là cử a so” củ a tâm ho“ n, cò n cái miệng là cử a chı́nh. Mı̀nh khô ng cho ha” n nhảy qua cử a so” , chứ cò n cử a chı́nh thı̀ tha ho“ . O” i, xoài, bưở i, mận gı̀ đe“ u qua đượ c tuo” t!
Ngay sau “quye” t định” củ a Xuye” n, Phán củ i lập tứ c đượ c triệu tập.
La“ n này, Phán khô ng cò n bỡ ngỡ nữ a. Vừ a nghe Xuye” n gọ i, anh đã bướ c lại, cườ i hỏ i:
- Làm thơ nữ a hả?
- Trờ i đa” t! – Xuye” n trợ n ma” t – Mớ i ăn có mộ t cha“ u chè mà sao đa“ u ó c bạn thô ng minh sáng láng ha” n ra vậy?
- Thô ng minh gı̀ đâu! – Phán bẽn lẽn – Các bạn kêu tô i thı̀ chı̉ có nhờ làm thơ thô i chứ có chuyện gı̀!
- Đừ ng nó i vậy ma” t đoàn ke” t la” m à nghen! Tụ i này chơi vớ i bạn vı̀ quý bạn chứ khô ng phải đe”
nhờ vả đâu à!
Bị Xuye” n thı̀nh lı̀nh “lên lớ p”, Phán sượ ng sù ng quay mặt đi cho” khác. Tha” y vậy, Xuye” n vộ i tra” n an:
- Nhưng la“ n này thı̀ đú ng là tụ i này định nhờ vả bạn thật!
Nó i xong, Xuye” n cườ i toe. Thụ c và Cú c Hương cũ ng khô ng nhịn đượ c cườ i trướ c kie” u ăn nó i tráo trở củ a bạn mı̀nh. Chı̉ có Phán là va” n cò n ngượ ng ngập. Anh dè dặt hỏ i:
- Các bạn định nhờ tui làm thơ gử i cho anh chàng Phong Khê bữ a trướ c phải khô ng?
- Ư` , nhưng la“ n này khô ng phải là thơ lụ c bát nữ a đâu! Song tha” t lụ c bát chı́nh hiệu đa” y! Vừ a nó i, Xuye” n vừ a chı̀a bài thơ củ a Phong Khê cho Phán xem.
Phán đọ c lướ t qua tờ gia” y ro“ i chậm rãi hỏ i:
- Bây giờ các bạn muo” n trả lờ i như the” nào?
Xuye” n chưa kịp lên tie” ng thı̀ Cú c Hương đã hù ng ho” đáp:
- Bạn nó i cho ha” n bie” t là dù ha” n có quen bie” t vớ i tụ i này hay khô ng, tụ i này cũ ng có c thèm đe” ý đâu. Bảo ha” n đừ ng có giở giọ ng ỡ m ờ ra nữ a. Mà hãy tập trung tư tưở ng xem ở nhà có mó n gı̀ ngon ngon nhớ gử i sớ m cho tụ i này… làm bài tập!
- Bài tập gı̀? – Phán chưng hử ng.
- Bài tập “kie” m tra miệng” chứ bài tập gı̀! Sao bạn “chậm tiêu” quá vậy?
Nghe Cú c Hương chê mı̀nh “chậm tiêu”, Phán khô ng dám hỏ i tớ i hỏ i lui. Như la“ n trướ c, Phán cha” p tay sau lưng đi qua đi lại, mo“ m la” m nha” m. Đã quen vớ i “hoạt độ ng sáng tác” củ a Phán, ba cô gái khô ng cò n trò n ma” t kinh ngạc nữ a.
Bo” ng nhiên Phán dừ ng lại. Cú c Hương nheo ma” t:
- Mỏ i giò ro“ i hả? Phán cườ i:
- Xong ro“ i! Các bạn la” y gia” y ra đi!
- Bạn làm thơ lẹ ghê! Khô ng thua gı̀ trạng Quỳnh vẽ giun! Vừ a nịnh nọ t, Cú c Hương vừ a lật tập xé gia” y đưa cho Xuye” n. Trướ c ánh ma” t hau háu củ a ba cô gái, Phán khoan thai đọ c:
Dù quen bie” t hay khô ng qien bie” t Thı̀ tụ i này có thie” t tha chi
Thự c lò ng thı̀ có thứ chi
A˘ n ngon nhớ gử i ca” p kỳ, bạn ơi!
Bài thơ củ a Phán the” hiện đa“ y đủ nộ i dung Cú c Hương yêu ca“ u. Vı̀ vậy, Phán vừ a đọ c xong, Cú c Hương lie“ n vo” tay khen a“ m:
- Tuyệt cú mèo! Bạn đú ng là mộ t ngô i sao sáng trên ba“ u trờ i văn nghệ!
Xuye” n cũ ng gật gù , ta” m ta” c:
- Thơ hay khô ng kém gı̀ thơ củ a thi sı̃ Tò Te trên báo Mự c Tı́m. Mặc dù chữ “chi” lặp lại tớ i hai la“ n nhưng “khuye” t đie” m” này thự c ra khô ng đáng ke” la” m!
La“ n nào khen thơ Phán, Xuye” n cũ ng đe“ u chêm vào mộ t câu xiên xỏ . Nhưng Phán làm bộ như khô ng đe” ý. Anh quay sang Thụ c:
- Thụ c tha” y sao?
Phán tưở ng Thụ c sẽ khen mı̀nh như Xuye” n và Cú c Hương. Nhưng Thụ c lại nhăn mặt:
- Bài thơ kỳ quá! Phán chộ t dạ:
- Dở quá hả Thụ c?
- Khô ng phải dở nhưng nghe nó vô tı̀nh và tra” ng trợ n sao sao a” y!
Lờ i phê bı̀nh củ a Thụ c khie” n Phán đâm lú ng tú ng. Anh chớ p ma” t phân bua:
- Nhưng đó là ý Cú c Hương mà!
- Trờ i ơi, bạn đù ng có nghe lờ i con Thụ c! – Cú c Hương hừ giọ ng – Nó bị tay Phong Khê kia hớ p ho“ n ma” t ro“ i!
- Mày đừ ng có nó i bậy! – Thụ c nạt Cú c Hương và thò tay định nga” t khie” n Cú c Hương phải ha” p ta” p lù i xa ra.
Phán đứ ng như chô n chân tại cho” . Anh nga” n ngơ nhı̀n ba cô gái, khô ng bie” t phảinghe lờ i ai. Nhưng ro“ i khô ng tha” y Thụ c nó i gı̀ thêm sau khi bị Cú c Hương chặn giọ ng, Phán mớ i yên tâm dờ i gó t. Ra tớ i cử a, anh bo” ng nghe tie” ng Xuye” n gọ i vó i theo:
- Chie“ u mai nhớ đi ăn chè vớ i tụ i này nữ a nghen!
CHƯƠNG 5
Sau khi gở i lá thư “vô tı̀nh và tra” ng trợ n” đi ro“ i, Xuye” n, Thụ c và Cú c Hương nơm nớ p chờ xem Phong Khê sẽ phản ứ ng như the” nào. Nhưng sau bo” n ngày chờ đợ i, Phong Khê va” n bặt vô âm tı́n. Trưa nào đe” n lớ p, ba cô gái cũ ng đe“ u nó ng ruộ t nghiêng đa“ u dò m vào ngăn bàn nhưng la“ n nào họ cũ ng tha” t vọ ng quay ra. Nhữ ng la“ n trướ c, tre” nha” t là ba hô m đã có thư ho“ i âm.
Nhưng la“ n này, đã quá mộ t ngày mà ngăn bàn va” n tro” ng ro” ng. Thư cũ ng khô ng mà bánh trái cũ ng khô ng.
Ba cô gái đe“ u lộ vẻ bo“ n cho“ n mặc dù khô ng ai nó i ai. Từ ngày anh chàng Phong Khê đánh tie” ng làm quen, ro“ i thư đi tin lại, cuộ c trò chuyện tha“ m lặng dướ i ngăn bàn đã trở thành mộ t nie“ m vui quen thuộ c vớ i ba cô gái. Bây giờ anh chàng Phong Khê khô ng rõ mặt mũ i kia độ t nhiên im tie” ng khie” n họ cảm tha” y thie” u thie” u mộ t cái gı̀. Cái ngăn bàn hı̀nh chữ nhật cho” Thụ c ngo“ i bây
giờ khô ng cò n là mộ t hộ p thư bı́ mật và ha” p da” n nữ a mà gio” ng như mộ t cái hang ro” ng tue” ch và nhạt nhẽo.
Thụ c là ngườ i buo“ n nha” t. Lú c nào nó cũ ng ba“ n tha“ n trong no” i ngó ng đợ i mơ ho“ . Mo” i la“ n nhớ lại nộ i dung bứ c thư, Thụ c lại cảm tha” y áy náy và ngượ ng ngập. Thụ c đâm ra trách Xuye” n và Cú c Hương. Nó giận lây cả Phán củ i. Phán củ i khù khờ , Xuye” n và Cú c Hương bảo sao cứ nha” m ma” t làm theo, cha” ng thèm phân biệt phải trái. Đe” ro” t cuộ c, Phong Khê đâm ra oán trách và nghı̉ chơi vớ i Thụ c khô ng mộ t lờ i báo trướ c. Mà Phong Khê đâu phải là anh chàng tệ hại, “âm mưu đen to” i” như Xuye” n nghı̃. Từ ngày “làm quen” vớ i Phong Khê, Thụ c cha” ng tha” y anh ta có “âm mưu” gı̀. Phong Khê chı̉ he” t lò ng chie“ u chuộ ng bọ n Thụ c. Anh ta chı̉ muo” n bọ n Thụ c vui.
Khô ng chı̉ riêng Thụ c, cả Xuye” n và Cú c Hương cũ ng ba” t đa“ u tha” y ân hận ve“ lá thư quá trớ n củ a mı̀nh. Chie“ u ngày thứ tư, Thụ c nghe Xuye” n thở dài “tự kie” m”:
- La“ n này tụ i mı̀nh lỡ tay ra đò n mạnh quá, Cú c Huơng ơi! Cú c Hương phân tra“ n:
- Đâu phải do tụ i mı̀nh! Tại sứ c chịu đự ng củ a ha” n kém quá! Khô ng vượ t qua no” i sự thử thách củ a tao và mày thı̀ ha” n đâu có đủ tư cách “ca“ u hô n” con Thụ c!
Ne” u như mọ i la“ n, Thụ c sẽ khô ng tha cho tộ i ăn nó i sàm sỡ củ a Cú c Hương. Nhưng hô m nay, Thụ c ngo“ i im, cha” ng buo“ n nhe” ch mép. Nó mải nghı̃ ngợ i tận đâu đâu. Nó đang hı̀nh dung gương mặt ra“ u rı̃ củ a anh chàng Phong Khê khi đọ c tha” y hàng chữ “dù quen bie” t hay khô ng quen bie” t, thı̀ tụ i này có thie” t tha chi…”
Trong khi bọ n Thụ c chờ thư củ a anh chàng Phong Khê đe” n mò n con ma” t thı̀ Phán củ i bo” ng “tương” mộ t bài thơ lên báo Mự c Tı́m khie” n cả lớ p xô n xao. La“ n này, bạn bè xô n xao khô ng phải vı̀ thơ Phán đượ c đăng lên báo mà vı̀ nộ i dung “lie“ u mạng” củ a bài thơ. Ngay cả bọ n Xuye” n khi đọ c bài thơ cũ ng cảm tha” y ngỡ ngàng.
Bài thơ có tự a đe“ “Cô em hie“ n thụ c” và chı̉ có tám câu:
Cô em hie“ n thục Gặp từ hô m qua Nhớ từ hô m trướ c
Thương em nha” t nhà Em khô ng lém lı̉nh Như là ngườ i ta
Bô ng hoa bẽn lẽn Là em đa” y mà!
Giọ ng thơ dịu dàng và đa“ y tı̀nh cảm, ý tứ lại quá rõ ràng. Bạn bè trong lớ p ai cũ ng nghı̃ Phán vie” t cho Thụ c. Và nhữ ng lờ i chò ng ghẹo khô ng ngớ t “no” ” ra trong giờ chơi:
- Lớ p mı̀nh bữ a nay có hiện tượ ng lạ, tụ i mày ơi!
- Mộ t tı̀nh yêu sét đánh! – Mộ t đứ a hét a“ m. Mộ t giọ ng cườ i cợ t phụ họ a:
- Sét đánh trú ng… đo” ng củ i, và củ i đã bo” c cháy phừ ng phừ ng, ha ha… Có đứ a tinh quái ô ng o” ng hát:
- Đờ i tô i cô đơn nên yêu ai cũ ng cô đơn…
Cả lớ p cườ i ra“ m, có đứ a gõ bàn thù ng thù ng nhịp theo.
Ngườ i a” m ứ c nha” t trong vụ này là Hoàng Hò a. Thờ i gian ga“ n đây, tha” y Phán thườ ng cặp kè đi ăn chè vớ i bọ n Xuye” n, Hoàng Hò a đã tha” y gai ma” t. Nay lại thêm bài thơ ướ t át kia xua” t hiện, anh càng cay cú . Vı̀ vậy, trướ c nhữ ng trò đù a nghịch tai ác củ a các bạn, Hoàng Hò a co” tı̀nh giả đie” c làm ngơ.
Đượ c lớ p trưở ng “bật đèn xanh”, lũ bạn quỷ quái càng khoái chı́ tuô n ra đủ lờ i trêu chọ c.Cũ ng may, vı̀ sợ hai cái đài phát só ng siêu ta“ n so” củ a Xuye” n và Cú c Hương nên khô ng ai dám nha” c đe” n tên Thụ c. Ne” u khô ng, cha” ng bie” t mọ i chuyện sẽ cò n “a“ m ı̃” đe” n đâu!
Cò n Phán, trướ c sau anh va” n ngo“ i im chịu trận. Ma” y la“ n, Phán định đứ ng dậy bỏ ra ngoài nhưng lò ng tự ái khie” n anh lưỡ ng lự và ro” t cuộ c anh đã cha” ng nhú c nhı́ch. Anh cũ ng khô ng dám mở miệng phân tra“ n hay cho” ng che” . Làm vậy có khác nào đo” thêm da“ u vào lử a. Phán tự nhủ , to” t nha” t là nı́n nhịn ra vẻ ta đây là chie” c lá khoai, đo” bao nhiêu nướ c ra ngoài ba” y nhiêu.
Nghı̃ vậy, Phán cứ ngo“ i trơ. Trong lớ p, Phán cha” ng chơi thân vớ i ai nên cũ ng cha” ng ai bênh vự c anh. Chı̉ toàn là nhữ ng khoèo vớ i mó c. Vả lại, đây là mộ t vở kịch hie” m có , thuộ c loại “nghı̀n năm mộ t thuở “, nên cũ ng cha” ng ai muo” n nó hạ màn sớ m làm gı̀. Trong đám bạn bè, chı̉ có Xuye” n, Thụ c và Cú c Hương là có thiện cảm vớ i Phán, bở i anh là “co” va” n văn chương” củ a họ . Ne” u Xuye” n và Cú c Hương chịu “mở máy” thı̀ nhữ ng cái miệng nhao nhao kia cha” c cha” n sẽ “ta” t đài” ngay. Nhưng kho” no” i, vụ này lại liên quan đe” n “tie” u thư” Thụ c, nên Xuye” n và Cú c Hương đành phải ngậm bo“ hò n làm ngọ t, sợ bạn bè suy die” n và gán ghép bậy bạ. Vı̀ vậy, tuy phớ i tı̉nh ngoài mặt nhưng trong bụ ng Xuye” n và Cú c Hương tứ c anh ách. La“ n đa“ u tiên, chú ng buộ c phải ngậm miệng nghe ngườ i ta nó i xiên nó i xỏ đe” n “ngườ i củ a mı̀nh”. Càng tứ c, Xuye” n và Cú c Hương càng rủ a tha“ m Phán tơi bờ i. Chı́nh tại bài thơ che” t tiệt củ a anh, chú ng mớ i lâm vào tı̀nh trạng oái ăm này.
Khác vớ i hai bạn, trướ c nhữ ng sự việc vừ a xảy ra, Thụ c ngạc nhiên hơn là tứ c to” i. Nó khô ng hie” u tại sao cái anh chàng Phán củ i cụ c mịch kia lại “có gan” đe” ý mı̀nh và lại dám đăng mộ t bài thơ lãng mạn như the” lên báo cho thiên hạ chọ c ghẹo. Thụ c cũ ng khô ng rõ có phải Phán làm bài thơ đó cho mı̀nh khô ng, hay lại cho mộ t cô gái nào khác. Nghı̃ va” n vơ mộ t ho“ i, Thụ c bo” ng quên ma” t Phán củ i mà lại nhớ đe” n… Phong Khê. Phong Khê khô ng nhữ ng làm thơ mà cò n tặng quà
cho Thụ c. Đã vậy, anh cò n bị bọ n Thụ c hành hạ thê thảm, ma” ng nhie” c đủ đie“ u. So vớ i Phán củ i, Phong Khê nhát gan hơn nhie“ u. Anh ta khô ng dám đăng thơ lên báo mà chı̉ gia” m giú i vào ngăn bàn. Nhưng ne” u anh ta gử i đe” n báo, cha” c cũ ng cha” ng ai đăng. Thơ Phong Khê khô ng the” sánh đượ c vớ i thơ Lê Huy Phán. Thơ củ a anh chı̉ có the” đăng ở trong… ngăn bàn củ a Thụ c thô i.
Nhưng khô ng bie” t từ nay anh ta có cò n gử i bài nào tớ i “đăng” nữ a khô ng! Hay là anh ta đã giận bọ n Thụ c và quye” t định “ra đi khô ng bao giờ trở lại”? Nghı̃ đe” n đây, ba” t giác Thụ c buô ng mộ t tie” ng thở dài.
Cú c Hương quay sang:
- Làm gı̀ thở dài nghe sa“ u đờ i vậy, cô nương?
Thụ c giật thó t, tưở ng Cú c Hương khám phá ra tâm sự củ a mı̀nh. Nó đỏ mặt a” p ú ng:
- Có gı̀ đâu!
Cú c Hương vo” vo” tay lên vai Thụ c:
- Đừ ng buo“ n nữ a! Tao và con Xuye” n sẽ thay mặt mày hỏ i tộ i nó giù m cho! Tưở ng Cú c Hương nó i Phong Khê, Thụ c la” c đa“ u ngua“ y nguậy:
- Thô i, thô i! Chuyện này là do mı̀nh chứ đâu phải tại ngườ i ta!
- Sao lại do mı̀nh? – Cú c Hương trợ n ma” t – Tự nhiên nó cao hứ ng nó “phang” bài thơ gà mo” kia lên báo khie” n tụ i mı̀nh”ê” cả mặt, khô ng hỏ i tộ i nó sao đượ c!
Bie” t Cú c Hương đò i hỏ i tộ i Phán, Thụ c thở phào:
- Tùy tụ i mày.
Chie“ u đó , đợ i đe” n giờ ve“ , Xuye” n và Cú c Hương ba” t đa“ u trie” n khai chie” n dịch “truy lù ng thủ phạm”. Sợ tụ i bạn trong lớ p xa“ m xı̀, ba cô gái khô ng dám chặn Phán trong sân trườ ng, mà lẽo đẽo đi theo ra tận co” ng.
Phán cha” ng hay bie” t gı̀. Thoát khỏ i sự châm chọ c củ a lũ bạn độ c miệng, anh ca” m cú i rảo bướ c, khô ng hay mı̀nh đang bị theo dõ i. Mãi đe” n khi ngoặt quanh mộ t pho” va” ng, Phán mớ i ra thở ra mộ t hơi nhẹ nhõ m và ba” t đa“ u đi chậm lại. Chı̉ đợ i có vậy, Xuye” n và Cú c Hương vộ i vã vượ t lên, bỏ Thụ c lữ ng thữ ng phı́a sau.
Hai cô gái đe” n sát sau lưng, Phán va” n chưa phát hiện. Đang đi lơn tơn, anh bo” ng giật ba” n ngườ i khi nghe tie” ng Xuye” n nó ng ho” i sau gáy:
- Chào nhà thơ.
Phán quay pha” t lại, mặt khô ng gia” u vẻ thảng tho” t:
- Kı̀a Xuye” n!
Cú c Hương tie” n lại:
- Tui nữ a chi!
Phán cườ i gượ ng gạo:
- Các bạn làm tui he” t ho“ n! Cú c Hương gật gù :
- Bạn “he” t ho“ n” cũ ng đú ng thô i! Ai có tật mà cha” ng giật mı̀nh!
Cú “mó c trái” củ a Cú c Hương khie” n nhà thơ Lê Huy Phán… he” t làm thơ no” i. Anh đứ ng sữ ng giữ a đườ ng như cây cộ t điện đứ t giây. Dı̃ nhiên Phán bie” t Cú c Hương muo” n ám chı̉ đie“ u gı̀. Nhưng nha” t thờ i anh chưa nghı̃ ra cách đo” i phó , đành cườ i ruo“ i nghı̃ ke” . Thật ra Phán khô ng ngại đa” u kha” u vớ i Cú c Hương. Anh chı̉ ngán Xuye” n. Xuye” n cà khịa khô ng thua gı̀ Cú c Hương, lại giỏ i tài ngụy biện. Trong “nghe“” ăn nó i, Xuye” n “thành danh” ra” t sớ m. Ngay từ năm lớ p mườ i, mo” i la“ n nha” c đe” n Xuye” n, tụ i bạn thườ ng kháo nhau câu vè “nó i xuô i cũ ng đượ c, nó i ngượ c cũ ng xong, đừ ng hò ng nó i lại”, huo” ng ho“ gı̀ bây giờ , Xuye” n đã có thêm hai năm “trận mạc”. Hơn nữ a năm ngoái Xuye” n từ ng làm lớ p trưở ng và là mộ t trong nhữ ng lớ p trưở ng có “uy” trong toàn trườ ng. Gı̀ chứ kinh nghiệm “tra” n áp” kẻ khác thı̀ Xuye” n có thừ a. Phán đang nơm nớ p nghı̃ đe” n Xuye” n thı̀ Xuye” n đã lên giọ ng “tra” n áp” ngay:
- Làm gı̀ mà “tra“ m-tư-lự ” dữ vậy? Bộ bạn tı́nh làm thơ đăng báo Mự c Tı́m nữ a hả?
- Đâu có ! – Phán a” p ú ng và khẽ than tha“ m trong bụ ng:
- Sao vậy? Phải đăng thêm vài bài nữ a mớ i có “ép-phê” chứ thương ngườ i ta mà đăng mộ t bài thı̀ ăn thua gı̀! – Xuye” n hỏ i, giọ ng tı̉nh rụ i.
Phán nhăn nhó :
- Tui có thương ai đâu mà ma” y bạn nó i vậy! Cú c Hương trừ ng ma” t:
- Bạn làm thơ đò i thương “cô em Thụ c” củ a tụ i này mà bây giờ cho” i hả!
- Tui vie” t “cô em hie“ n thụ c” chứ “cô em Thụ c” ho“ i nào! Cú c Hương át giọ ng:
- Thụ c hay hie“ n thụ c gı̀ cũ ng là Thụ c thô i! Bạn đừ ng có hò ng qua mặt tụ i này! Phán chưa kịp cho” ng đỡ lờ i buộ c tộ i củ a Cú c Hương, Xuye” n đã hừ mũ i, lên án tie” p:
- Bạn “ke” t mô -đen” con Thụ c, bạn muo” n bơm nó lên tận mây xanh thı̀ kệ xác bạn, ma” c mớ chi bạn dı̀m tô i vớ i con Cú c Hương xuo” ng tuo” t… vũ ng la“ y tộ i lo” i?
- Trờ i đa” t ơi! – Phán vò đa“ u – Bạn nó i cái gı̀ nghe khủ ng khie” p quá vậy! Tô i dı̀m các bạn xuo” ng vũ ng la“ y gı̀ gı̀ đó ho“ i nào?
- Chứ cò n gı̀ nữ a! – Xuye” n nghiêm mặt – Bạn khen con Thụ c nào là “bô ng hoa bẽn lẽn”, nào là “em khô ng lém lı̉nh như là ngườ i ta”, có khác nào bạn bảo con Thụ c là thiên tha“ n, cò n hai đứ a tô i là ác quỷ ma vương âm ty địa phủ thập điện diêm la mườ i ba cử a ngụ c…
Xuye” n chưa “xo” ” he” t câu, Phán đã vộ i đưa tay bịt chặt hai tai, miệng la” p ba” p:
- Thô i, thô i, cho tui xin! Bạn đừ ng có gieo tie” ng ác cho tui nữ a!
Tha” y đo” i phương đã nga” m đò n ê a” m, Xuye” n quay sang Cú c Hương, nháy nháy ma” t. Cú c Hương lie“ n ha” ng giọ ng, từ to” n:
- Thự c ra tụ i này cũ ng khô ng muo” n “ke” t án” bạn làm gı̀. Dù sa bạn cũ ng đã giú p đỡ tụ i này ra” t nhie“ u trong “sự nghiệp văn chương” nhữ ng ngày vừ a qua. Nhưng tụ i này chı̉ chịu bỏ qua “vụ án” vừ a ro“ i ne” u bạn cũ ng thành thật vớ i tụ i này như tụ i này va” n luô n luô n… thành thật vớ i bạn! Phán chộ t dạ:
- Chứ tui có do” i gạt các bạn ho“ i nào đâu! Giọ ng Cú c Hương ngọ t như đườ ng phèn:
- Bạn nó i thật hén?
- Thật mà.
- Vậy bạn nó i thật nữ a đi! Bài thơ vừ a ro“ i có phải bạn vie” t cho con Thụ c nhà này khô ng?
Bie” t sa cơ thı̀ đã quá muộ n, Phán đành đứ ng che” t trân như Từ Hải “lâm nàn”. Thụ c nãy giờ
đứ ng bên, tha” y vậy lie“ n chớ p ma” t quay mặt đi cho” khác. Cò n Xuye” n thı̀ khụ t khịt mũ i “đe”” thêm:
- Khô ng tiện “ừ ” thı̀ gật đa“ u ra da” u cũ ng đượ c!
Phán nử a cườ i nử a khó c. Khô ng bie” t nên gật đa“ u hay la” c đa“ u, anh cứ ló ng nga ló ng ngó ng như ngọ ng xem chuô ng, bụ ng khô ng ngớ t than tha“ m. Muô n sự cũ ng tại “nhân vật” Phong Khê kia mà ra. Hô m trướ c, dướ i sự “chı̉ đạo” củ a Cú c Hương, Phán đã “tặng” anh ta nhữ ng câu thơ nặng như bú a bo” . Thự c lò ng Phán khô ng muo” n vie” t nhữ ng câu thơ đó . Nó có vẻ ba” t nha” n làm sao! Dù Phán bie” t đó chı̉ là nhữ ng lờ i bỡ n cợ t, khô ng có ác ý gı̀, anh va” n cảm tha” y run tay. Trong ba cô gái, chı̉ có Thụ c là có tâm trạng gio” ng anh. Hô m đó , Thụ c lộ vẻ áy náy và tha” ng tha” n lên tie” ng phê bı̀nh. Mặc dù sau đó bài thơ va” n đượ c gử i đi nhưng ta” m lò ng ho“ n hậu củ a Thụ c đã khie” n Phán cảm độ ng vô cù ng. The” là khô ng nén đượ c, anh đã vie” t bài thơ “Cô em hie“ n thụ c” và gử i cho báo Mự c Tı́m.
Khi làm ta” t cả nhữ ng đie“ u đó , Phán khô ng ngờ hành độ ng củ a anh lại gây xô n xao đe” n như vậy. He” t bị bạn bè trong lớ p trêu chọ c đe” n bị bọ n Xuye” n chận đườ ng “va” n tộ i”. Như lú c này đây, anh đang loay hoay giữ a chie” c ba” y củ a Xuye” n và Cú c Hương, mặt đỏ như ta” c kè say thuo” c, chı̉ bie” t làm thinh chờ … trờ i xuo” ng cứ u.
Nhưng lâu thật lâu mà trờ i cha” ng xuo” ng. Cú c Hương so” t ruộ t nhı̀n Phán:
- Khô ng ý kie” n ý cò gı̀ he” t tứ c là bạn thừ a nhận tộ i lo” i củ a mı̀nh ro“ i phải khô ng? Giọ ng điệu “hı̀nh sự ” củ a Cú c Hương khie” n Phán nhăn mặt:
- Y’ kie” n gı̀ bây giờ … Xuye” n khoát tay:
- Bạn khô ng ý kie” n gı̀ thı̀ đe” tui ý kie” n! Thứ nha” t, – Xuye” n ha” ng giọ ng – bạn đừ ng nên mơ tưở ng vie” n vô ng đe” n con Thụ c nhà này nữ a. Nó đã “có nơi có cho” ” ro“ i. Anh chàng Phong Khê kia chı́nh
là… ngườ i tı̀nh trong mộ ng củ a tụ i này, à quên, củ a con Thụ c. Bạn đừ ng tha” y tụ i này “hành hạ” anh ta mà tưở ng bở nhào vô chie” m cho” . Thự c ra tụ i này muo” n thử thách xem anh ta có đủ kiên trı̀ và nghị lự c vượ t qua só ng gió tı̀nh trườ ng hay khô ng thô i…
Xuye” n nó i đe” n đây, Cú c Hương khô ng nhịn đượ c bèn che miệng cườ i “hı́ hı́” khie” n Xuye” n phải quay lại trừ ng ma” t:
- Im cho ngườ i lớ n nó i chuyện mày!
Ro“ i đe” khỏ a la” p tie” ng cườ i khô ng đú ng cho” vừ a ro“ i củ a Cú c Hương, Xuye” n vộ i vã quay sang Phán, nghiêm trang tie” p:
- Từ cái thứ nha” t suy ra cái thứ hai. Đó là tụ i này muo” n nhờ bạn đem cái tài thơ củ a mı̀nh ra đe” “ứ ng đo” i” vớ i anh chàng Phong Khê chứ khô ng phải đe” “tán tı̉nh” con Thụ c. Phải nó i trướ c đâu đó đàng hoàng kẻo “cộ ng tác” vớ i tụ i này mộ t thờ i gian bạn lại đi chệch mụ c tiêu khie” n tụ i này phải “uo” n na” n” mệt quá!
Nghe Xuye” n lên giọ ng “sư phụ “, Phán ra“ u thú i ruộ t, chı̉ mong “chia tay” cho lẹ. Nha” t là Thụ c đứ ng bên cạnh thı̉nh thoảng lại quay mặt đi cho” khác cườ i chú m chı́m khie” n bụ ng anh cứ giật thon thó t. Vı̀ vậy, Xuye” n vừ a nó i xong, Phán đã gật đa“ u lia:
- Đượ c ro“ i, tui đo“ ng ý he” t! Thô i, tui đi nghen!
Ro“ i khô ng đợ i bọ n Xuye” n kịp nó i thêm tie” ng nào, Phán quay mı̀nh đi như chạy. Nhưng cũ ng như la“ n trướ c, Xuye” n đâu chịu “buô ng tha” Phán mộ t cách de” dàng.
- Khoan đã! – Xuye” n gân co” gọ i – Đâu có dứ t áo ra đi mộ t cách đơn giản vậy! Cò n chuyện này nữ a!
Cự c cha” ng đã, Phán phải ngoảnh co” lại. Mặt anh nhăn như ăn phải trái ớ t hie” m:
- Chuyện gı̀ nữ a vậy? Xuye” n “cườ i tı̀nh”:
- Tui mớ i nó i vớ i bạn có hai chuyện! Cò n chuyện thứ ba! Phán kho” sở :
- Thứ ba, thứ tư gı̀ nó i đại ra he” t cho ro“ i! Tui… đó i bụ ng tha” y mo“ mà các bạn cứ ba” t tui đứ ng đây hoài!
Xuye” n nhú n vai:
- Bạn háu ăn như vậy mà cũ ng bày đặt làm thơ tı̀nh cho con Thụ c! Nhưng thô i, lát nữ a tụ i này sẽ da” n bạn ve“ nhà ăn… cơm nguộ i. Cò n bây giờ thı̀ bạn ráng nhịn đó i nghe xong chuyện này đã… Phán nó ng lò ng muo” n lên tie” ng giụ c nhưng sợ Xuye” n lại no” i hứ ng mó c ngoéo qua chuyện khác, đành kiên nha” n ve” nh tai chờ .
Xuye” n gật gà gật gù năm, sáu cái mớ i ba” t đa“ u ha” ng giọ ng:
- Chuyện thứ ba là nhờ bạn làm tie” p mộ t bài thơ gử i cho anh chàng Phong Khê. Hô m trướ c bạn
vie” t cách sao mà anh ta tro” n luô n, khô ng cung ca” p thự c pha” m cho tụ i này nữ a. Bây giờ bạn phải có bo” n phận làm mộ t bài thơ “dụ do” ” anh ta quay ve“ vớ i… con Thụ c!
- Bài thơ trướ c đâu phải do tui nghı̃ ra! – Phán chép miệng phân tra“ n – Tui vie” t theo ý Cú c Hương chứ bộ !
Nghe Phán quy trách nhiệm cho mı̀nh, Cú c Hương nghinh mặt:
- Thı̀ dı̃ nhiên là vie” t theo ý tui ro“ i! Chứ đe” bạn vie” t theo ý bạn thı̀ bạn đâu có thèm làm thơ gử i cho anh chàng Phong Khê! Bạn chı̉ khoái làm thơ cho “cô em hie“ n thụ c” củ a bạn thô i!
Bị Cú c Hương đie” m ngay “ye” u huyệt”, Phán đành ngậm tăm, khô ng dám hó hé nử a tie” ng. Tha” y vậy, Xuye” n cườ i cườ i:
- Vie” t theo ý ai cũ ng vậy thô i! Chuyện đã lỡ ro“ i, bây giờ bạn phải “ra tay te” độ” cho tụ i này, làm ngay mộ t bài thơ “ca” p cứ u”…
CHƯƠNG 6
Thụ c sè sẹ đặt bài thơ Phán vừ a sáng tác vào trong ngăn bàn. Nó thận trọ ng đe” n mứ c tưở ng như mảnh gia” y nhỏ kia có the” tan bie” n ba” t cứ lú c nào. Trong bài thơ đó , bọ n Thụ c đã ngỏ lờ i xin lo” i Phong Khê, ra“ ng nhữ ng lờ i lẽ quá đáng trong lá thư trướ c chı̉ là sự bỡ n cợ t, cha” ng ca“ n đe” tâm làm gı̀ cho mệt, và cho ra“ ng bọ n Thụ c chơi vớ i bạn là do quý me” n chứ khô ng phải vı̀… ham ăn, mong Phong Khê đừ ng hie” u la“ m mà mang tộ i vớ i… trờ i đa” t!
Khi nghe yêu ca“ u củ a Xuye” n ve“ “bài thơ ca” p cứ u”, Phán khô ng gia” u đượ c nụ cườ i che” nhạo. Cú c Hương nhác tha” y, lie“ n trừ ng ma” t:
- Bạn cườ i cái gı̀ vậy? Chọ c quê tụ i này hả?
- Tui đâu dám!
Phán đáp vớ i vẻ hie“ n lành nhưng Cú c Hương va” n cảm tha” y nhộ t nhạt. Mặc dù Phán khô ng nó i ra nhưng cha” c anh đang cườ i tha“ m trong bụ ng! Cú c Hương nghı̃ vậy và tự dưng nó cảm tha” y
bự c mı̀nh. Nó bự c Xuye” n, bự c Thụ c và bự c cả chı́nh nó . Tự nhiên vie” t thư chọ c ghẹo ngườ i ta đã đờ i bây giờ nhú n mı̀nh xin ngườ i ta… tha lo” i, thật cha” ng gio” ng ai! Nhưng sự the” đã đe” n nướ c này, quả cha” ng cò n cách nào khác. Nha” t là con Thụ c, từ ngày anh chàng Phong Khê rú t lui
khô ng kèn khô ng tro” ng, mặt mày nó buo“ n thiu đe” n tộ i.
Bụ ng a” m ứ c sa” n, giờ lại tha” y Thụ c cứ lú i hú i vớ i ma” u gia” y trong ngăn bàn, Cú c Hương đâmxa” ng giọ ng:
- Liệng đại nó vô trong đó ! Mày làm gı̀ rụ t rụ t rè rè cả buo” i vậy!
Khô ng quan tâm đe” n vẻ giận do” i củ a Cú c Hương, Thụ c mơ màng hỏ i:
- Cha” ng bie” t la“ n này anh ta có ho“ i âm cho tụ i mı̀nh khô ng?
Cú c Hương càng điên tie” t:
- Ho“ i âm hay khô ng, kệ xác ha” n! La“ n này mà ha” n cò n im hơi lặng tie” ng, tụ i mı̀nh nha” t định “xù đẹp” luô n, khô ng có năn nı̉ ı̉ ô i gı̀ nữ a he” t! Thật tao chưa tha” y ai “vô tı̀nh ba” t nghı̃a”như “tha“ ng cha” này!
Cứ mo” i la“ n nghı̃ đe” n chuyện phải vie” t thư xin lo” i, Cú c Hương lại mạt sát Phong Khê khô ng tie” c lờ i. Điệu bộ củ a nó hung hăng hệt mộ t con gà chọ i. Nhưng qua hai ngày sau, khi trong ngăn bàn củ a Thụ c xua” t hiện lá thư ho“ i âm củ a Phong Khê kèm theo ba thỏ i chocolat, cũ ng chı́nh Cú c Hương là ngườ i đa“ u tiên ca ngợ i Phong Khê lên tận mây xanh:
- Thật tao chưa tha” y ai ăn ở có tı̀nh có nghı̃a như anh chàng này! Ngườ i “de” thương” như vậy đú ng là na“ m mơ cũ ng khô ng tha” yno” i! – Ro“ i nó quay sang thụ c, chép miệng – Con Thụ c này thiệt to” t phướ c!
Thụ c “xı́” mộ t tie” ng:
- Bữ a trướ c mày rủ a anh ta to” i mày to” i mặt, bữ a nay tha” y có ăn, lại trở giọ ng tâng bo” c, thật cha” ng bie” t ma” c cỡ chú t nào!
Cú c Hương nhướ ng ma” t:
- Mày đừ ng có bô i bác bạn bè! Tao khen ha” n là khen sự thô ng minh củ a ha” n chứ đâu phải vı̀ ma” y thanh chocolat “ho” i lộ” kia!
- Khen sự thô ng minh? – Thụ c ngạc nhiên.
- Chứ sao! – Cú c Hương cườ i hı̀ hı̀ – Vừ a ro“ i mı̀nh vie” t thư bảo vớ i ha” n là mı̀nh chơi vớ i bạn vı̀ quý bạn chứ khô ng phải vı̀ ham ăn, ha” n bie” t ngay là mı̀nh nó i do” i nên tie” p tụ c gử i chocolat cho mı̀nh. Như vậy ha” n cha” ng phải hạng ngườ i thô ng minh xua” t chú ng là gı̀.
Lo” i giải thı́ch củ a Cú c Hương khie” n Thụ c khô ng nhịn đượ c cườ i. Nó đang định lên tie” ng ba” t bẻ thı̀ Xuye” n đã gọ i giật:
- Lại đây tụ i mày ơi! Lại xem anh chàng Phong Khê giở giọ ng “ghen tuô ng” vớ i con Thụ c nhà mı̀nh nè!
Cú c Hương nãy giờ lo cãi cọ xung quanh ma” y thỏ i kẹo, quên ba” ng ma” t lá thư củ a Phong Khê, nay nghe Xuye” n gọ i, lie“ n nhảy bo” lại. Thụ c cũ ng muo” n chạy ào tớ i nhưng nhữ ng đie“ u Xuye” n vừ a “thô ng báo” khie” n nó khô ng dám lộ vẻ nô n nó ng, sợ hai bạn trêu. Tim nhảy lô -tô trong ngự c, Thụ c bướ c từ ng bướ c mộ t, co” làm ra vẻ thản nhiên.
Cú c Hương vừ a lướ t ma” t qua bài thơ, đã la a“ m:
- Chà chà, anh chàng “no” i máu Hoạn Thư” lên ro“ i, Thụ c ơi!
Thụ c tò mò lie” c vào mảnh gia” y trên tay Xuye” n. Nhữ ng dò ng chữ in hoa quen thuộ c đập vào ma” t nó :
Ma” y hô m nay o” m na“ m nhà
Chứ khô ng phải trách gı̀ ba bạn hie“ n Na“ m nhà đọ c báo giải phie“ n
Mớ i hay có kẻ thương “hie“ n thụ c” kia Chú t lò ng thán phục, xin chia…
Bên dướ i bài thơ là dò ng tái bú t: “Xin tạm biệt. Hẹn tái ngộ sau khi thi xong họ c kỳ hai. Ký tên: Phong Khê”.
Thụ c đọ c xong lá thư, thở dài la” m ba” m:
- Hó a ra anh chàng này cũ ng ham họ c gớ m! Cú c Hương gật gù :
- “Vui duyên mớ i khô ng quên nhiệm vụ ” mà! Xuye” n tặc lưỡ i:
- Chưa cha” c đó đã là lý do chı́nh!
- Sao mày bie” t? – Thụ c trò n ma” t.
- Sao lại khô ng bie” t! – Xuye” n nhe” ch mép vẻ từ ng trải – Tao cò n lạ gı̀ tâm lý củ a tụ i con trai! Ha” n tha” y Phán củ i làm thơ tán tı̉nh mày nên đâm ra sa“ u đờ i muo” n “nghı̉ ngơi” mộ t thờ i gian đe” … băng bó ve” t thương lò ng. Chı́nh vı̀ vậy mà ha” n đò i “tạm biệt” chứ cha” ng phải bận ô n thi gı̀ sa” t! Thụ c chưa kịp nó i gı̀, Cú c Hương đã vộ i vàng phụ họ a:
- Con Xuye” n nó i đú ng! Bài thơ củ a Phán củ i khô ng khác nào mộ t nhát kéo ca” t đứ t ngang “con đườ ng tı̀nh ta đi” củ a ha” n. Ha” n ca“ n phải có thờ i gian đe” hàn ga” n lại ve” t thương… chie” n tranh!
- Tao khô ng tin! – Thụ c la” c đa“ u – Tụ i mày chı̉ toàn nghı̃ xa” u cho ngườ i ta! Bie” t đâu anh ta o” m chưa khỏ i! Trong thư anh ta cha” ng nó i anh ta o” m ma” y bữ a nay là gı̀!
- Chı̉ có nhữ ng đứ a khờ khạo như mày mớ i đi tin nhữ ng chuyện vớ va” n đó ! – Cú c Hương hừ mũ i
- Ha” n cha” ng bệnh hoạn gı̀ sa” t, chı̉ o” m tương tư thô i! Ngườ i ta bảo “yêu nhie“ u thı̀ o” m, ô m nhie“ u thı̀ ye” u” mà! – Ro“ i nhı̀n Thụ c, Cú c Hương cườ i cườ i – Tao tha” y mày lú c này cũ ng ba” t đa“ u “ye” u ye” u” ro“ i đó !
Thụ c đỏ mặt đập vào vai Cú c Hương:
- Nó i bậy nè!
- Trú ng chó c chứ bậy gı̀! – Cú c Hương tie” p tụ c trêu – Chı̉ nhữ ng ngườ i thuộ c hệ PAL như tao hoặc hệ SECAM như con Xuye” n mớ i “khỏ e-mạnh-mẽ” đượ c! Cò n nhữ ng ngườ i thuộ c hệ NTSC như mày, Hoàng Hò a, Phán củ i, Phong Khê thı̀ khô ng “o” m-ye” u-ớ t” cũ ng “sa“ u-muộ n-phie“ n”, đo” có mà tươi tı̉nh lên đượ c!
Xuye” n lườ m Cú c Hương:
- Thô i, đừ ng có giả bộ ba hoa vung vı́t ro“ i quên ma” ythanh kẹo đi! Chocolat đâu, chia cho ma” i đứ a mộ t cây coi!
Cú c Hương nhăn nhó chı̀a ma” ythanh kẹo ra:
- Kẹo đây nè! Mày làm như ai cũ ng tham ăn như mày khô ng ba“ ng!
Thụ c ca“ m la” y thanh kẹo trên tay Cú c Hương mộ t cách hữ ng hờ . Cha” ng hie” u sao Thụ c cảm tha” y buo“ n buo“ n ve“ lá thư củ a Phong Khê. Anh cha” ng tỏ mộ t thái độ gı̀ ve“ chuyện Phán làm thơ tặng Thụ c, khô ng châm chọ c cũ ng khô ng hờ n do” i, nhưng trong nhữ ng lờ i lẽ bı̀nh thản kia, Thụ c
tưở ng như mı̀nh đọ c tha” u nhữ ng trách mó c lặng tha“ m gia” u kı́n trong đó . Phong Khê cò n bày tỏ sự thán phụ c mộ t cách khó hie” u. Tại sai lại thán phụ c? Anh thán phụ c ai, Thụ c hay là Phán củ i? Phải chăng đó là mộ t cách nó i cay đa” ng? Thụ c tự hỏ i và khô ng sao trả lờ i đượ c. Đã ma” y la“ n, Thụ c định nhờ Xuye” n và Cú c Hương “giải đáp tâm tı̀nh” nhưng ro” t cuộ c lại ngại ngù ng khô ng dám hỏ i. Nó bie” t Xuye” n và Cú c Hương chı̉ xem ta” t cả nhữ ng chuyện đang xảy ra như mộ t trò đù a khô ng hơn khô ng kém. Nhưng riêng Thụ c, câu chuyện ve“ anh chàng Phong Khê cứ ba” t nó va” n vơ nghı̃ ngợ i và khô ng hie” u sao nhữ ng lú c nghı̃ đe” n anh, nó lại cảm tha” y bâng khuâng xa
va” ng, mặc dù cho đe” n tận giờ phú t này, nó va” n chưa bie” t anh là ai và mặt mũ i anh tròn méo the” nào.
Đô i lú c Thụ c cũ ng cảm tha” y buo“ n cườ i ve“ nhữ ng ý nghı̃ vớ va” n củ a mı̀nh. Cú c Hương xe” p Thụ c vào hệ NTSC khô ng phải là khô ng có lý. Thụ c kı́n đáo, nhạy cảm, thườ ng xú c độ ng khô ng đâu vào đâu. Xuye” n bảo đó là thó i “xú c độ ng sảng”. Ne” u bie” t lá thư mớ i nha” t củ a Phong Khê khie” n Thụ c buo“ n đe” n the” nào, ha” n Xuye” n và Cú c Hương sẽ “giũ a” Thụ c thê thảm cò n hơn ngườ i ta giũ a mó ng chân… ngự a.
Bie” t vậy nên Thụ c đành ba” m bụ ng làm thinh. Làm thinh mộ t ho“ i, bụ ng a” m ứ c, Thụ c lại rủ a tha“ m anh chàng Phán củ i “tı́a em hừ ng đô ng đi cày bừ a, má em hừ ng đô ng đi cày bừ a” che” t tiệt kia. Thật chưa tha” y ai “lãng xẹt” như anh ta. Cha” ng thà như Hoàng Hò a, ngo“ i trong lớ p lie” c Thụ c mộ t cái, ro“ i… thô i. Như vậy thı̀ cha” ng ai hay bie” t, bạn bè cũ ng khô ng mà Phong Khê cũ ng khô ng. Lại cha” ng bị ai a“ m ı̃ trêu chọ c. Đa“ ng này Phán củ i cha” ng thèm bie” t đe” n thái độ củ a Thụ c, cứ ngang nhiên “tương” mộ t bài thơ lên báo hệt như ngườ i ta quảng cáo trên ti-vi, ai mà cha” ng nghe tha” y. Giọ ng điệu lại bô bô ra vẻ “ta đây cũ ng có mộ t cái… ngã ba lò ng” khie” n ma” yngày sau đó Thụ c xa” u ho” đe” n mứ c cha” ng dám nhı̀n mặt ai. Nha” t là nhữ ng khi Hoàng Hò a ngo“ i dãy bên kia trô ng sang, Thụ c càng nó ng ran cả mặt mày.
Nhưng Hoàng Hò a nghı̃ ngợ i như the” nào, đo” i vớ i Thụ c đie“ u đó khô ng quan trọ ng. Thụ c chı̉ sợ Phong Khê hie” u la“ m, dù ra“ ng tại sao Thụ c lại sợ như vậy thı̀ chı́nh Thụ c cũ ng khô ng ca” t nghı̃a đượ c. Nó chı̉ bie” t nó cảm tha” y tha” p thỏ m khi Phong Khê đọ c đượ c bài thơ “tai họ a” củ a Phán củ i và khi Phong Khê đò i “tạm biệt” mộ t cách độ t ngộ t thı̀ nó lại vô cù ng bứ t rứ t. Nó khô ng rõ đa“ ng sau lý do ô n thi họ c kỳ hai có cò n mộ t lý do nào khác như Xuye” n nhận xét hay khô ng. Dù
sao thı̀ Thụ c cũ ng co” tin ra“ ng Phong Khê khô ng bịa chuyện, ra“ ng anh ta đe“ nghị cả bọ n tạm thờ i
“ca” t đứ t liên lạc” chı́nh vı̀ lợ i ı́ch họ c tập củ a anh và cả củ a bọ n Thụ c. Vı̀ thật ra kỳ thi quan trọ ng kia cũ ng đã đe” n ga“ n. Chı̉ cò n mộ t tua“ n le” nữ a thô i.
Khác vớ i Thụ c, Xuye” n và Cú c Hương cha” ng tỏ vẻ gı̀ âu sa“ u ve“ chuyện Phong Khê đò i “ngưng chie” n”. La“ n trướ c, nhà thơ Lê Huy Phán lỡ tuô n ra hai câu thơ tàn nha” n “dù quen bie” t hay
khô ng quen bie” t, thı̀ bọ n này có thie” t tha chi” khie” n sau đó Phong Khê cáo bệnh ve“ vườ n na“ m đọ c báo… Mự c Tı́m thı̀ Xuye” n và Cú c Hương cò n tỏ ra áy náy, nhưng la“ n này mọ i sự là do đe“ nghị “chı́nh đáng” củ a Phong Khê nên sự im lặng củ a anh ta khô ng cò n là… sự im lặng đáng sợ đo” i
vớ i tụ i nó nữ a. Cú c Hương chı̉ thı̉nh thoảng buo“ n tı̀nh than thở :
- Than ô i, thờ i ăn uo” ng nay cò n đâu! Xuye” n cườ i:
- Thi xong họ c kỳ hai, nhà máy che” bie” n thự c pha” m mang tên Phong Khê sẽ hoạt độ ng trở lại chứ lo gı̀!
Cú c Hương va” n ra“ u ra“ u:
- Sao lại khô ng lo! Thi xong họ c kỳ hai là chua” n bị nghı̉ hè. Nghı̉ hè xong tụ i mı̀nh đâu cò n họ c ở trườ ng này nữ a mà tı́nh chuyện “đụ c khoét” tie” p!
Trướ c nay, Xuye” n và Thụ c cha” ng bao giờ nhớ năm họ c củ a chú ng là năm họ c cuo” i cù ng ở ngô i trườ ng này và cha” ng bao lâu nữ a chú ng sẽ phải từ giã khung cảnh quen thuộ c nơi đây nên bây giờ nghe Cú c Hương nha” c, cả hai ba” t giác thở dài cảm thán:
- Ư` hén, vậy mà tụ i tao quên béng đi ma” t! Vậy mà lâu nay cứ tưở ng tụ i mı̀nh sẽ ăn đờ i ở kie” p nơi đây!
- Làm gı̀ có chuyện đó ! – Cú c Hương tặc lưỡ i – Khô ng nhữ ng tụ i mı̀nh khô ng ăn đờ i ở kie” p tại đây đượ c mà con Thụ c cũ ng đừ ng hò ng “ăn đờ i ở kie” p” vớ i anh chàng Phong Khê củ a nó ! Mai đây, khi tụ i mı̀nh đi ro“ i, ha” n ta sẽ tie” p tụ c nhét thư vào ngăn bàn củ a mộ t đứ a con gái khác đò i làm quen, và như the” là con nhãi to” t so” đó sẽ hưở ng ta” t ta“ n tật nhữ ng thứ củ a ngon vật lạ trên cõ i đờ i này. Cò n tụ i mı̀nh thı̀… trơ mõ m!
Lờ i tiên tri củ a Cú c Hương khie” n Thụ c nhăn mặt:
- Mày nó i gı̀ nghe ghê quá!
- Đe” đó ro“ i mày coi! – Cú c Hương gụ c gặc đa“ u như mộ t nhà hie“ n trie” t – Mày buo“ n thı̀ tao chịu nhưng “sự thật khách quan” như the” nào thı̀ tao nó i vậy! Tụ i đàn ô ng con trai mà mày!
- Xı́! – Thụ c bı̃u mô i – Mày làm gı̀ mà rành tụ i con trai dữ vậy?
- Sao lại khô ng rành? – Cú c Hương trợ n ma” t – Tưỡ ng gı̀ chứ tụ i con trai, tao bie” t cả tá!
- Xạo đi!
- Ta xạo mày làm gı̀! Trong bà con dò ng họ nhà tao có đú ng mườ i hai anh em trai mà!
Nó i xong, Cú c Hương nhe răng cườ i khie” n Thụ c dù đang tứ c a” m ách cũ ng phải bật cườ i theo.
- Thô i đừ ng cà rỡ n nữ a! – Xuye” n thı̀nh lı̀nh xen vào, giọ ng có vẻ tra“ m ngâm – Bây giờ tụ i mı̀nh tập trung bàn chuyện này coi!
Tha” y Xuye” n mặt mày nghiêm trọ ng, Cú c Hương nheo nheo ma” t:
- Chuyện gı̀ mà phải “tập trung” dữ vậy? Bàn so” đe“ hả?
Phớ t lờ sự cà khịa củ a Cú c Hương, Xuye” n tie” p tụ c theo đuo” i nhữ ng ý nghı̃ vừ a ló e ra trong ó c:
- Theo tao, đã đe” n lú c tụ i mı̀nh ca“ n phải tı̀m hie” u xem anh chàng Phong Khê là ngườ i như the” nào!
Lờ i tuyên bo” ba” t ngờ cuủ a Xuye” n khie” n Thụ c và Cú c Hương tro” ma” t:
- Sao hô m trướ c mày bảo đừ ng truy tı̀m ha” n, sợ “ma” t giá”?
- Hô m trướ c khác, bây giờ khác! Bay giờ sa” p nghı̉ hè. Trướ c khi chia tay ı́t ra tụ i mı̀nh cũ ng phải “lie” c sơ” qua ha” n đe” … mở rộ ng kie” n thứ c chứ !
Nghe Xuye” n nó i, ba” t giác Thụ c cảm tha” y tim mı̀nh đập thı̀nh thịch. Nhưng nó khô ng tỏ lộ đie“ u gı̀. Chı̉ có Cú c Hương là hào hứ ng:
- Vậy sáng mai tụ i mı̀nh ba” t đa“ u chie” n dịch truy lù ng… đạo tặc. Tao sẽ… Cú c Hương chưa nó i dứ t câu, Xuye” n đã ca” t ngang:
- Sáng mai chưa đượ c! Phải đợ i thi xong họ c kỳ hai đã!
- Mày khô ng muo” n vi phạm “hợ p đo“ ng” vớ i tay Phong Khê chứ gı̀?
- Khô ng hoàn toàn như vậy! – Xuye” n thủ ng thı̉nh – Cái chı́nh là tao muo” n con Thụ c đượ c ăn ngon ngủ yên trướ c ngày thi! Ga” p Phong Khê bây giờ , rủ i đó là mộ t tên o” m o quặt quẹo có phải hỏ ng bét he” t mọ i chuyện khô ng! To” t nha” t là chờ thi cử xong xuô i. Lú c đó , con Thụ c có tha” t
vọ ng cũ ng khô ng ảnh hưở ng gı̀! Cú c Hương gật gù :
- Vậy thi xong là tụ i mı̀nh ra tay “vạch mặt” ha” n lie“ n? Xuye” n cườ i:
- Ư` , lú c đó mày sẽ đượ c ưu tiên thủ vai thanh tra Ca-ta-nhi. Cú c Hương rụ t co” :
- Và ro” t cuộ c tao sẽ bị ba” n che” t như trong phim “Con bạch tuộ c”?
- Khô ng đâu! – Xuye” n nhú n vai – Trong vụ này, ne” u có kẻ che” t thı̀ ngườ i đó là con Thụ c chứ khô ng phải mày!
Thụ c đỏ mặt, mı̉m cườ i khô ng đáp. Nghı̃ đe” n lú c gặp mặt Phong Khê, tự nhiên Thụ c cảm tha” y xao xuye” n khô n tả. Trướ c đây, bị Xuye” n ca” m cản, Thụ c nó ng lò ng bie” t mặt anh ta kinh khủ ng. Bây giờ , Xuye” n đã “bật đèn xanh”, Thụ c lại ta“ n nga“ n nử a muo” n nử a khô ng. Thụ c khô ng làm sao giải thı́ch đượ c sự mâu thua” n trong lò ng mı̀nh. Hay là Thụ c sợ khi gặp mặt anh chàng Phong Khê ba“ ng xương ba“ ng thịt, nie“ m vui rộ n ràng sẽ bie” n thành no” i tha” t vọ ng sâu xa như Xuye” n
nó i? Có phải vậy khô ng, Thụ c cũ ng khô ng bie” t nữ a!
CHƯƠNG 7
Nhữ ng ngày ô n tập căng tha” ng khie” n no” i băn khoăn ve“ anh chàng Phong Khê bớ t ám ảnh Thụ c. Thụ c chú i mũ i vào bài vở , cha” ng cò n thı̀ giờ nào nghı̃ ngợ i đe” n anh ta nữ a. Thı̉nh thoảng Thụ c cũ ng đe” đa“ u ó c mı̀nh đi lang thang thơ tha” n, nhưng chı̉ mộ t thoáng thô i, nhữ ng con so” chi chı́t lại kéo Thụ c ve“ vớ i cô ng việc trướ c ma” t.
Thờ i gian này, Phán củ i cũ ng cha” ng cò n lân la vớ i bọ n Thụ c. Phong Khê tạm thờ i ca” t liên lạc, bọ n Thụ c chưa ca“ n “ca“ u cứ u” đe” n Phán nên anh cha” ng có cớ đe” ba” t chuyện. Tha” y vậy, Hoàng
Hò a khoái la” m. Hoàng Hò a vịn cớ ô n tập chung đe” ngày nào cũ ng xáp lại cho” bọ n Thụ c. Anh cò n nhiệt tı̀nh ô m mộ t đo” ng tài liệu ở nhà đe” n cho bọ n Thụ c mượ n.
Mộ t hô m khô ng nhịn đượ c, Cú c Hương khe“ u Xuye” n:
- Lạ quá hén mày?
- Gı̀ lạ?
- Anh chàng lớ p trưở ng củ a mı̀nh đó ! Ha” n khô ng thèm mở ra-đa nhı̀n trộ m con Thụ c nhà mı̀nh nữ a mà coi bộ muo” n đánh giáp lá cà!
- Tao cũ ng tha” y vậy! – Xuye” n gật đa“ u – Hı̀nh như ha” n chán cảnh “ngo“ i nú i này trô ng nú i nọ” ro“ i. Có vẻ như ha” n muo” n dọ n nhà qua ở chung mộ t “nú i” vớ i tụ i mı̀nh.
Cú c Hương ranh mãnh:
- Cho ha” n ở khô ng?
- Tùy con Thụ c! – Xuye” n chép miệng – Nó là “chủ hộ” chứ đâu phải tụ i mı̀nh!
- Sao mày? – Cú c Hương hỏ i Thụ c – Cho lớ p trưở ng đăng ký khô ng? Thụ c pho“ ng má:
- Không.
- Sao mày ác ô n quá vậy? – Cú c Hương kêu lên – Đây là đăng ký tạm trú chứ đâu phải đăng ký… ke” t hô n?
- Tạm trú cũ ng khô ng! – Thụ c vừ a nó i vừ a cườ i. Cú c Hương nhı̀n Xuye” n, la” c đa“ u:
- Hộ kha” u củ a con Thụ c đã ghi tên Phong Khê ro“ i, Hoàng Hò a khó vô no” i. Đành phải cho ha” n đi theo con đườ ng xô -lô củ a Phán củ i thô i! – Đang nó i, Cú c Hương bo” ng ngậm ngù i – Thương thay cho anh chàng lớ p trưở ng đẹp trai! Mo” i tı̀nh câm đẹp như trăng trên đı̉nh nú i mà khô ng bie” t giữ gı̀n, xáp vô làm chi cho ngườ i yêu xua đuo” i.
Xuye” n lie” c Cú c Hương:
- Trı́ch “tuo“ ng” nào đó mày? Cú c Hương tı̉nh bơ:
- “Tı̀nh anh lớ p trưở ng”. Xuye” n gật gù :
- Mày tham dự cuộ c thi tuye” n chọ n giọ ng ca cải lương coi bộ hợ p!
- Tao dự ro“ i, đoạt giải nha” t nhưng tao bỏ ! Trở thành nghệ sı̃ no” i tie” ng, tao sợ phải ký hı̀nhtặng khán giả, hai tay sẽ mỏ i rụ c, he” t ca“ m chén ca“ m đũ a no” i!
Thụ c cườ i khú c khı́ch:
- Thật tao chưa tha” y ai có tâm ho“ n ăn uo” ng vı̃ đại như mày! Tao khô ng hie” u vı̀ sao năm ngoái Hù ng quăn lại thı́ch mày đượ c!
- Có gı̀ đâu mà khô ng hie” u! – Cú c Huơng nháy ma” t – Tao ham ăn nhưng mà tao có… duyên! Xuye” n phı̀ cườ i:
- Duyên củ a mày là duyên… Hà Bá! Ne” u mày có duyên, tại sao bọ n Phong Khê, Phán củ i, Hoàng Hò a khô ng đi theo mày mà lại thi nhau nhào vô con Thụ c?
- De” hie” u thô i! – Cú c Hương tặc lưỡ i – Con Thụ c hie“ n lành, lại khù khờ , tha“ ng con trai nào mà cha” ng thı́ch rướ c nó ve“ nhà đe” … sai vặt. Cha” ng hạn chàng lớ p trưở ng nhà mı̀nh ma” y ngày nay re“ rà qua đây cũ ng co” t đe” sau này sai con Thụ c giặt đo“ , đi chợ , na” u ăn, ro“ i đa” m lưng, cạo gió …
Bài “die” n văn” khủ ng khie” p củ a Cú c Hương khie” n Thụ c phải hét lên:
- Thô i, đủ ro“ i nghen mày! Mày có muo” n thı̀ tao xin nhườ ng Hoàng Hò a lại cho mày đó !
- Xı́! Ai mà thèm! – Cú c Hương bı̃u mô i.
- Vậy thı̀ tao nhườ ng lại cho con Xuye” n!
- Khô ng đượ c! – Cú c Hương giãy nãy – Mày giao Hoàng Hò a cho con Xuye” n khác nào giao trứ ng cho ác! Con Xuye” n sẽ xé xác nó ma” t!
Vẻ ho” t hoảng củ a Cú c Hương khie” n Xuye” n và Thụ c cườ i bò .
Hoàng Hò a khô ng bie” t mı̀nh bị ba cô gái đem ra bàn luận và cườ i cợ t. Ngày ngày anh cứ thản nhiên ô m tập qua ngo“ i cho” bọ n Xuye” n. Hành độ ng táo bạo củ a Hoàng Hò a ba” t đa“ u gây nên nhữ ng tie” ng xı̀ xào trong đám bạn thó c mách nhưng anh phớ t lờ . Cha” ng cò n bao lâu nữ a, năm họ c sẽ ke” t thú c, thờ i gian càng lú c càng vơi da“ n, anh khô ng cho phép mı̀nh rụ t rè nữ a.
Anh dự định vào mộ t dịp thuận tiện nào đó sẽ bộ c lộ cô ng khai tı̀nh cảm củ a mı̀nh vớ i Thụ c. Ro“ i sau đó ra sao thı̀ ra. Cò n hơn là ú p ú p mở mở như hiện nay.
Nhưng Hoàng Hò a chı̉ mớ i nghı̃ vậy thô i. Anh cò n phải chờ thi xong họ c kỳ hai đã. Ne” u anh bày tỏ no” i lò ng ngay bây giờ thı̀ dù ke” t quả ra sao, chuyện họ c tập củ a anh và Thụ c nha” t định sẽ bị ảnh hưở ng. Nghı̃ vậy, Hoàng Hò a nén lò ng dừ ng lại ở mứ c “ô n tập chung”, chưa dám vượ t qua ranh giớ i.
Nhữ ng ngày này, Phong Khê, Phán củ i, Hoàng Hò a, “ba chàng ngự lâm” khô ng hẹn mà cù ng “ngưng chie” n”. Mặt trận tạm ngưng tie” ng sú ng đe” mọ i ngườ i tập trung ô n thi. Có lẽ nhờ vậy mà ke” t quả bài làm củ a bọ n Xuye” n khá to” t. Đie” m thi củ a Hoàng Hò a và Phán củ i cũ ng khô ng kém.
Đie“ u ba” t ngờ là ke” t quả mớ i đượ c cô ng bo” hô m trướ c, hô m sau Phong Khê đã gử i thư chú c mừ ng lie“ n:
Chú c mừ ng Xuye” n, Thụ c, Cú c Hương Bao giờ thi cử cũ ng thườ ng đie” m cao Họ c hành xua” t sa” c bie” t bao
Co” ng trườ ng đại họ c lo” i vào thênh thang. Cú c Hương vừ a đọ c vừ a gật gù :
- Anh chàng này lú c nào cũ ng nịnh tụ i mı̀nh! Có đie“ u ha” n càng ngày càng ba” t lịch sự !
- Gı̀ vậy? – Xuye” n hỏ i.
Cú c Hương la” c đa“ u, đáp:
- Kỳ này ha” n gử i thư mà khô ng “đı́nh kèm” gı̀ he” t! Xuye” n cườ i:
- Cuo” i năm, cha” c ha” n ro” ng tú i! Nên thô ng cảmcho ha” n! Cú c Hương thở dài:
- Tộ i cho con Thụ c! Vậy mà tụ i mı̀nh cứ tưở ng gả nó vào cho” giàu sang phú quý, ai ngờ …
Vừ a trêu, Cú c Hương vừ a lie” c Thụ c. Nhưng từ nãy giờ , Thụ c cha” ng đe” ý đe” n hai bạn. Thụ c mơ màng như nó i vớ i chı́nh mı̀nh:
- Cha” ng hie” u anh ta thi cử ke” t quả ra sao?
- Chà, quan tâm gớ m! – Cú c Hương tặc lưỡ i – Cứ hệt như mẹ lo cho con ú t!
- Kệ tao, mày! – Thụ c đỏ mặt, cự nự .
- A`, à, – Cú c Hương la lên – Bây giờ ỷ có “ngườ i ta” ro“ i định cho tụ i này ra rı̀a hén! Nó i thật cho mày bie” t, chưa cha” c anh chàng Phong Khê củ a mày đẹp trai ba“ ng tao và con Xuye” n đâu nghen! Đừ ng có mà bỏ mo“ i ba” t bó ng!
Thụ c chưa kịp lên tie” ng, Xuye” n đã ha” ng giọ ng:
- Ha” n đẹp trai hay xa” u trai, ngày mai tụ i mı̀nh sẽ bie” t!
- Ngày mai sẽ bie” t? – Cú c Hương trò n ma” t ngó Xuye” n.
- Chứ gı̀ nữ a! Hô m trướ c tụ i mı̀nh đã quye” t định sẽ truy lù ng thủ phạm ngay sau khi thi xong, mày khô ng nhớ sao?
- A`, à, nhớ ! – Ma” t Cú c Hương sáng lên. Xuye” n thủ ng tha” ng:
- Và sáng mai, mày có nhiệm vụ phải nhận dạng cho đượ c tay Phong Khê bı́ hie” m này!
- Tao? – Cú c Hương chưng hử ng.
- Chứ cò n ai vô đây! Hô m trướ c đã phân cô ng ro“ i!
- Sao khô ng phải là con Thụ c? Nó phải tự … đi tı̀m “ngườ i tı̀nh khô ng chân dung” củ a nó chứ ? Xuye” n la” c đa“ u:
- Con Thụ c ye” u bó ng vı́a! Ne” u sai nó đi, nó sẽ xı̉u trướ c khi kịp nhı̀n tha” y “tha“ n tượ ng” củ a nó ! Cú c Hương va” n chưa yên tâm:
- Tao đi mộ t mı̀nh?
- Ư` , mộ t mı̀nh.
- Sao khô ng đi cả bọ n?
- Đi cả bọ n sẽ bị lộ .
- Hay là mày đi vớ i tao?
- Tao “lừ ng danh” toàn trườ ng, xua” t hiện là gây chú ý lie“ n! Tó m lại, mày đi mộ t mı̀nh làto” t nha” t! Đừ ng kỳ kèo nữ a! Nhữ ng đie“ u tên Phong Khê làm đượ c, cha” ng lẽ mày lại làm khô ng đượ c?
Bị khı́ch tướ ng, Cú c Hương hù ng ho” :
- Đượ c, tao sẽ đi. Dù … bỏ thây nơi trận mạc, tao cũ ng khô ng ngán, nhưng… Xuye” n qua” c ma” t:
- Cò n nhưng gı̀ nữ a? Cú c Hương nhăn nhó :
- Làm sao tao độ t nhập vô các lớ p buo” i sáng đượ c?
- Tao đã tı́nh ro“ i! – Xuye” n pha” y tay – Ma” y hô m nay, sáng nào cô Tườ ng Anh cũ ng vô văn phò ng làm so” đie” m và vô họ c bạ. Mày xin cô theo phụ !
Cú c Hương lie” m mô i:
- Có ma” y đứ a phụ vớ i cô ro“ i.
- A˘ n thua gı̀! Thêm đứ a nào to” t đứ a đó , cô khô ng từ cho” i đâu!
Đú ng như Xuye” n dự liệu, khi nghe Cú c Hương xin vô trườ ng buo” i sáng đe” phụ vô đie” m trong so” và họ c bạ, cô Tườ ng Anh vui vẻ đo“ ng ý lie“ n.
Buo” i sáng hô m Cú c Hương lên đườ ng đi làm nhiệm vụ , Xuye” n và Thụ c da” n nó đi đãi mộ t cha“ u bánh cuo” n gọ i là đưa tie” n ngườ i… ra trận.
- Nhớ đừ ng đe” ha” n trô ng tha” y mày nghen! – Xuye” n dặn.
- Dı̃ nhiên ro“ i! – Cú c Hương vừ a hı́t hà vừ a đáp – Tao sẽ theo dõ i “kẻ địch” từ trong… bó ng to” i!
- Cũ ng đừ ng… tỏ tı̀nh vớ i ha” n, nhớ đa” y! Đó là “tài sản” củ a con Thụ c chứ khô ng phải củ a mày.
- Yên chı́! Tao khô ng hỏ i xin trái tim củ a ha” n đâu. Tao chı̉ hỏ i xin ma” y trái xoài thô i.
Mặc cho Xuye” n và Cú c Hương tán phét, Thụ c ngo“ i im lặng lẽ cườ i. Nó chı̉ mong sao chó ng đe” n buo” i chie“ u đe” nghe Cú c Hương mô tả ve“ anh chàng Phong Khê quỷ quái kia.
A˘ n uo” ng xong, ba cô gái chia tay. Xuye” n và Thụ c quay ve“ nhà, cò n Cú c Hương vộ i vã đe”n trườ ng. Bao giờ có dịp đe” n trườ ng vào buo” i sáng, Cú c Hương cũ ng cảm tha” y cảnh vật và khô ng khı́ chung quanh khác ha” n vớ i buo” i chie“ u. Chim hó t trên cành phượ ng ngoài sân nghe vui tai hơn. Buo” i chie“ u tie” ng chim bie” ng nhác, rờ i rạc và ue” oải. Trên các mái ngó i và hành lang, nhữ ng tia na” ng mai a” m áp và mượ t mà, khô ng chó i chang và oi no“ ng như na” ng chie“ u bỏ ng rát.
Nhưng Cú c Hương khô ng đe” ý đe” n cảnh vật nhie“ u. Ngo“ i trong văn phò ng cộ ng đie” m mà ma” t nó cứ hau háu nhı̀n ve“ phı́a lớ p họ c củ a mı̀nh, lú c này là “lãnh tho” ” củ a tụ i 11A3. Nó đang co” tưở ng tượ ng mặt mày, dáng điệu củ a Phong Khê mà lát nữ a đây nó có nhiệm vụ phải “lộ t mặt nạ”.
Nghı̃ đe” n cảnh Phong Khê ngo“ i ba hoa vung vı́t trong lớ p, khô ng hay có kẻ đứ ng đa“ ng sau đang giương “kı́nh chie” u yêu” săm soi, Cú c Hương khô ng khỏ i bật cườ i khoái trá.
- Gı̀ cườ i vậy, Cú c Hương? – Cô Tườ ng Anh ngo“ i bên cạnh đưa ma” t hỏ i – Cộ ng đie” m sai ro“ i phải không?
- Dạ, khô ng ạ!
Ngập ngừ ng mộ t lát, Cú c Hương rụ t rè xin phép:
- Em ra ngoài mộ t chú t, thưa cô !
Cú c Hương sợ cô hỏ i lại “đi đâu” nhưng ra” t may, cô Tườ ng Anh khô ng nó i gı̀, chı̉ gật đa“ u ra hiệu.
Khô ng đi dọ c hành làng trướ c sân, sợ bị lộ , Cú c Hương quanh ra phı́a sau thư viện và phò ng thı́ nghiệm, chui vào vườ n bạch đàn tro“ ng dọ c hàng rào đa“ ng sau các dãy lớ p.
Khi băng qua các lớ p 10 và 11 na“ m ke” lớ p mı̀nh, Cú c Hương nhı̀n tha” y có vài cặp ma” t láo liên trô ng ra kèm theo nhữ ng tie” ng huýt sáo tinh nghịch nhưng nó va” n tảng lờ , ca” m cú i rảo bướ c. Càng tie” n đe” n ga“ n lớ p 11A3, Cú c Hương càng nghe tim mı̀nh đập mạnh. Mộ t cảm giác nô n nao khó tả đang xâm chie” m lò ng nó . Mı̀nh mà cò n ho“ i hộ p như vậy, ne” u là con Thụ c cha” ng bie” t nó sẽ hoảng lên đe” n cỡ nào! Cú c Hương cườ i tha“ m đe” tự tra” n tı̃nh.
Cánh cử a so” phı́a cuo” i lớ p 11A3 hiện ra trướ c ma” t Cú c Hương. Nép sát tườ ng, Cú c Hương thận trọ ng nhı̀n vào, quan sát. Tha“ y Hà đang hı́ hoáy chép bài trên bảng, tie” ng pha” n nghie” n kin kı́t, đứ ng từ xa Cú c Hương va” n nghe rõ . Năm ngoái Cú c Hương họ c tha“ y Hà nên bây giờ nó ra” t sợ tha“ y ba” t gặp hành vi lén lú t củ a mı̀nh. Nhưng vı̀ cho” ngo“ i củ a Phong Khê va” n cò n khua” t sau khung cử a nên Cú c Hương đành phải đánh bạo na” n ná và nhướ ng co” … cò dài thêm chú t nữ a.
Cũ ng may, đám họ c trò trong lớ p đang cặm cụ i chép bài nên cha” ng ai trô ng tha” y bộ mặt dáo dác củ a Cú c Hương thập thò ngoài cử a so” .
A’ nh ma” t củ a Cú c Hương lú c này như tia ra-đa quét da“ n ve“ phı́a cuo” i lớ p, đo“ ng thờ i trong đa“ u nó vang lên tie” ng cườ i đa” c tha” ng “Phong Khê ơi hỡ i Phong Khê, phen này ngươi đừ ng hò ng…”. Nhưng khi ánh ma” t nó dừ ng lại ở cho” ngo“ i quen thuộ c và kịp nhı̀n tha” y nhân vật mà nó , cũ ng
như Xuye” n và Thụ c đang “truy nã”, Cú c Hương bo” ng há ho” c miệng, ngườ i ngây đơ như bị ai đie” m trú ng ye” u huyệt.
CHƯƠNG 8
Đa“ u giờ chie“ u, Cú c Hương vừ a ô m cặp bướ c vô , Xuye” n và Thụ c đã vọ t miệng hỏ i ngay:
- Sao ro“ i?
- Sao chuyện gı̀?
- Thô i, đừ ng giả bộ nữ a! Chuyện anh chàng Phong Khê chứ chuyện gı̀! Cú c Hương thủ ng tha” ng:
- Thı̀ tao làm đú ng theo nhữ ng gı̀ tụ i mày dặn. Tao vô văn phò ng phụ vớ i cô Tườ ng Anh. Ngo“ i mộ t lát, tao xin phép cô …
Xuye” n so” t ruộ t ca” t ngang:
- Mày đừ ng có chơi trò vò ng vo Tam Quo” c nữ a! Ke” ngay vô chuyện chı́nh đi. Mày có gặp tay Phong Khê không?
- Có . Tao đứ ng na” p ngoài cử a so” nhı̀n vô …
- Ha” n đẹp trai khô ng? – Xuye” n hỏ i Cú c Hương nhưng lại nháy ma” t vớ i Thụ c. Cú c Hương va” n từ to” n:
- Đẹp.
- Thật khô ng?
- Tao nó i dó c làm chi!
- Đẹp cỡ ai vậy?
- Cỡ … tao.
Xuye” n nhăn mặt:
- Mày sao lú c nào cũ ng cà rỡ n đượ c! Chuyện nghiêm tú c mà cứ giỡ n hoài!
-Thı̀ tao nó i chuyện nghiêm tú c mà.
- Nghiêm tú c cái khı̉ mo” c! Ha” n là con trai, mày là con gái, làm sao mà so sánh đượ c? Cú c Hương nghiêm nghị:
- Ai bảo mày ha” n là con trai? Xuye” n chưng hử ng:
- Chứ cha” ng lẽ ha” n là con gái?
- Chứ cò n gı̀ nữ a! Chı́nh ma” t tao trô ng tha” y rõ ràng. Cả Xuye” n la” n Thụ c đe“ u kêu lên kinh ngạc:
- Mày có trô ng nha“ m khô ng đa” y?
- Nha“ m the” nào đượ c! Tao đe” m từ trên xuo” ng dướ i, ha” n ngo“ i bàn thứ năm, ngay chı́nh giữ a. Xuye” n nhı́u mày:
- Sao lạ vậy cà? Hay đứ a chı́nh giữ a khô ng phải là ha” n! Có the” ha” n ngo“ i bên cạnh?
Cú c Hương la” c đa“ u:
- Hai đứ a hai bên cũ ng là con gái tuo” t.
Xuye” n và Thụ c khô ng hẹn mà cù ng đưa ma” t nhı̀n nhau. Cả hai đe“ u lộ vẻ ngơ ngác như vừ a từ trên cung trăng rớ t xuo” ng. Thụ c cảm giác như ai bó p mạnh tim mı̀nh. Khô ng bao giờ nó có the” tưở ng tượ ng anh chàng Phong Khê từ ng khie” n nó nghı̃ ngợ i lại là con gái. Bây giờ nghı̃ lại, Thụ c mớ i nhận ra trong ta” t cả nhữ ng lá thư Phong Khê gử i cho bọ n Thụ c từ trướ c tớ i nay, chưa bao giờ Phong Khê tie” t lộ mı̀nh là nam hay nữ , ngay cả cách xưng hô cũ ng vậy. Ha” n chı̉ xưng là “mı̀nh” và gọ i bọ n Thụ c là “bạn”, the” thô i! Vậy mà bọ n Thụ c cứ tưở ng bở , cứ xú m nhau tán phét ve“ mộ t “anh chàng” Phong Khê NTSC tưở ng tượ ng, thật xa” u ho” !
Bản lı̃nh như Xuye” n, trướ c tı̀nh huo” ng này cũ ng dở khó c dở cườ i. Cũ ng như Thụ c và Cú c Hương, nó cứ đinh ninh Phong Khê là mộ t anh chàng hào hoa phong nhã. Bây giờ mọ i chuyện lại trở nên lộ n tù ng phèo khie” n đa“ u ó c nó đâm ro” i tinh ro” i mù . Đã vậy, Cú c Hương lại cứ hỏ i cha“ m chặp:
- Giờ sao mày?
- Sao là sao?
Cú c Hương tặc lưỡ i:
- Ai dè Phong Khê lại cù ng phe vớ i tụ i mı̀nh! “Vo” ” này đau quá!
- Đau cái khı̉ gió ! – Xuye” n bự c bộ i xa” ng giọ ng – Ne” u ha” n là con gái thı̀ “gả” Phán củ i cho ha” n. Cò n con Thụ c thı̀ đe” dành “gả” cho Hoàng Hò a!
Thụ c thè lưỡ i:
- Thô i, cho tao xin! Tao khô ng dám Hoàng Hò a đâu! Cú c Hương qua” c ma” t nhı̀n Thụ c:
- Khô ng dám cũ ng phải dám! Cha” ng lẽ mày cứ chung thủy vớ i “con nhỏ” Phong Khê ma” c toi kia?
Như nghı̃ ra đie“ u gı̀, Xuye” n độ t ngộ t hỏ i Cú c Hương:
- Nhưng mày đã đie“ u tra xem trong lớ p 11A3 có ai tên Phong Khê chưa?
- Chưa.
- Chưa thı̀ phải đie“ u tra ga” p!
- Chi vậy? – Cú c Hương trò n ma” t:
Xuye” n gật gù :
- Bie” t đâu Phong Khê cha” ng là mộ t anh chàng nào đó . Nhưng ha” n lại ngo“ i ở dãy khác.Đợ i đe” n khi cả lớ p ra ve“ he” t, ha” n lén lú t nhét thư vào ngăn bàn cho” tụ i mı̀nh.
Cú c Hương nheo ma” t:
- Đe” n giờ này mày va” n nghı̃ Phong Khê là mộ t “anh chàng” sao?
- Tao cha” ng nghı̃ gı̀ he” t! – Xuye” n chép miệng – Nhưng chuyện đie“ u tra thı̀ va” n phải tie” n hành đe” n nơi đe” n cho” n.
Sợ Cú c Hương từ cho” i, Thụ c hù a vô :
- Con Xuye” n nó i đú ng đó . Chưa cha” c Phong Khê đã là ma” y con nhỏ đó . Cú c Hương lie” c Thụ c:
- Mày nha” t định “muô n dặm tı̀m cho“ ng” hả?
- Dẹp mày đi! – Thụ c phát vào vai Cú c Hương – Tao chı̉ tò mò thô i!
Nhưng dự đoán củ a Xuye” n bị sụ p đo” ngay ngày hô m sau. Buo” i sáng, Cú c Hương lên trườ ng, buo” i chie“ u ve“ báo:
- Tao dò hỏ i kỹ ro“ i! Lớ p 11A3 cha” ng có “mo” ng” nào tên Phong Khê he” t! Xuye” n thở ha” t ra:
- Vậy là tiêu!
- Tiêu gı̀?
- Tiêu… đie“ u chứ tiêu gı̀! Như vậy Phong Khê đı́ch thị là mộ t trong ma” y con yêu tinh đó ro“ i! A`, mày có hỏ i tên ma” y con nhỏ đó khô ng?
- Có . Đứ a ngo“ i giữ a tên Hoa. Hai đứ a kia, mộ t đứ a tên Thảo, mộ t đứ a tên Trang. Xuye” n gụ c gặt đa“ u:
- To” t la” m! Vậy ngày mai lú c ra ve“ , mày ráng bám theo ma” y con nhỏ đó , xem chú ng ở đâu.
- Chi vậy?
- “Chi vậy, chi vậy” hoài! – Xuye” n ga” t – Phải bie” t địa chı̉ củ a tụ i nó đe” gử i thư tớ i “hăm dọ a” chứ chi! Phải cho tụ i nó bie” t mı̀nh đâu phải là tay mơ! Tụ i nó chı̉ bie” t rõ tụ i mı̀nh trong phạm vi nhà trườ ng trong khi tụ i mı̀nh theo dõ i hành tung tụ i nó tớ i tận nhà, tận… ngoài xã hộ i. Hệt như cảnh sát khu vự c vậy!
Ke” hoạch củ a Xuye” n khie” n Cú c Hương khoái chı́ cườ i toe.
Nhưng chie“ u hô m sau, Cú c Hương lại vác bộ mặt đưa đám vô lớ p.
- Sao ro“ i? – Xuye” n hỏ i.
- Sao vớ i chả trăng! Hỏ ng bét ro“ i!
- Sao lại hỏ ng bét? Mày bị tụ i nó phát hiện hả? Cú c Hương “xı̀” mộ t tie” ng:
- Trı̀nh độ tụ i nó làm sao phát hiện no” i. Có đie“ u tao lẽo đẽo bám theo tụ i nó qua hai khú c đườ ng thı̀ đe” n mộ t ngã ba…
- Và mộ t chie” c xe tải ủ i vô ngườ i mày?
- Đừ ng trù ẻo! – Cú c Hương nguýt Xuye” n – Va” n đe“ là ở đó có mộ t cái ngã ba. Và ba đứ a rẽ ba hướ ng làm tao cứ đứ ng đự c ra giữ a đườ ng, khô ng bie” t phải đuo” i theo đứ a nào!
Thụ c so” t ruộ t hỏ i:
- Ro” t cuộ c mày quye” t định đuo” i theo ai? Cú c Hương thở dài:
- Cha” ng đuo” i theo ai cả! Tao… ve“ .
- Vậy mà cũ ng nó i! – Thụ c ı̉u xı̀u, vẻ tha” t vọ ng.
- Khô ng he“ gı̀! – Xuye” n khoát tay – Sáng mai, ba đứ a mı̀nh sẽ cù ng đi. Mo” i đứ a mı̀nh sẽ “phụ trách” mộ t đứ a tụ i nó .
- Sáng mai khô ng đượ c – Cú c Hương tặc lưỡ i – Sáng mai tao phải đi vớ i ba tao ve“ Thủ Đứ c thăm bà ngoại.
- Vậy thı̀ sáng mo” t! – Xuye” n khịt mũ i – Tụ i nó như cá na“ m trên thớ t, chạy đi đâu mà lo. Ro“ i Xuye” n quay sang Thụ c, nháy nháy ma” t:
- La“ n này tụ i tao sẽ đe” dành cho mày con cá Phong Khê. Mày tha ho“ “làm gỏ i” nó cho bõ nhữ ng ngày tương tư hão.
Thụ c cha” ng bie” t nó i sao, đành toét miệng cườ i.
Nhưng ke” hoạch truy lù ng con nhãi Phong Khê chưa kịp thự c hiện thı̀ ngay chie“ u hô m đó , khi tie” t họ c cuo” i cù ng cha” m dứ t, lú c chen nhau ra cử a, Hoàng Hò a đã vộ i vã giú i vào tay Thụ c mộ t phong thư.
Hành độ ng củ a Hoàng Hò a quá độ t ngộ t, và sau khi giú i lá thư vào tay Thụ c, anh nhanh chó ng la” n vào đám đô ng khie” n Thụ c chưa kịp phản ứ ng đã khô ng tha” y anh đâu. Nó cứ đứ ng lơ ngơ giữ a cử a lớ p, khô ng bie” t phải làm gı̀ vớ i phong thư trên tay.
Xuye” n và Cú c Hương xuo” ng khỏ i bậc tam ca” p hành lang, khô ng tha” y Thụ c đâu lie“ n quaylại dáo dác tı̀m.
Ba” t gặp Thụ c đang đứ ng nga” n ngơ như ngườ i ma” t ho“ n, Xuye” n ngạc nhiên hỏ i:
- Mày làm sao vậy? Trú ng gió hả?
Ro“ i chợ t tha” y phong thư trên tay Thụ c, Xuye” n bật kêu:
- Thư gı̀ vậy? Củ a Phong Khê gử i phải khô ng?
- Khô ng. Củ a Hoàng Hò a! – Thụ c đáp khẽ, giọ ng va” n chưa la” y lại bı̀nh tı̃nh. Và nó chı̀a phong thư cho Xuye” n.
Cú c Hương lập tứ c xı́ch sát lại, tò mò xem Xuye” n đang thận trọ ng bó c bı̀ thư.
Mộ t lát, Xuye” n lô i ra từ trong bı̀ thư mộ t ta” m thiệp in hı̀nh hoa ho“ ng. Cú c Hương “o“ ” lên mộ t tie” ng:
- Ro“ i, ro“ i! Sa” p sinh chuyện tù m lum tà la ro“ i! “Hoa ho“ ng đe” n đâu, mó c câu đe” n đó”, phen này con Thụ c có chạy đa“ ng trờ i!
Xuye” n phe pha” y ta” m thiệp trên tay, ca” t giọ ng eo éo:
- Who s able, who s able, who s able to love serious… Nhưng Xuye” n chưa kịp hát xong câu cuo” i củ a bản “Triệu đó a hoa ho“ ng”, Cú c Hương đã chặn ngang. Nó trỏ vào ta” m thiệp đang vung va” y trên tay Xuye” n, giọ ng sử ng so” t:
- Mày lật ta” m thiệp lại coi! Hı̀nh như có hàng chữ phı́a sau kı̀a!
Phát hiện củ a Cú c Hương khie” n Xuye” n và Thụ c giật thó t. Xuye” n vộ i vã lật ta” m thiệp lại. Mộ t hàng chữ đập vào ma” t nó : “Chie“ u thứ bảy này, mờ i Thụ c đi xem vở kịch “Tı̀nh nghệ sı̃” ở nhà hát Hò a Bı̀nh. Mı̀nh sẽ đứ ng đợ i Thụ c trướ c co” ng nhà hát lú c 7g30. Ra” t mong Thụ c nhận lờ i.” Xem xong, Xuye” n và Thụ c chưa kịp nó i gı̀, Cú c Hương đã “xı̀” mộ t tie” ng:
- Nhó m mı̀nh ba đứ a mà ha” n chı̉ mờ i có mo” i mı̀nh con Thụ c! Thật chưa tha” y ai ba” t lịch sự như tên này.
Xuye” n tỏ vẻ hie” u bie” t:
- Đi xem kịch chı̉ là chuyện phụ . Cái chı́nh là ha” n muo” n nó i chuyện riêng vớ i con Thục. Vı̀ vậy ha” n khô ng dám rủ thêm tao và mày.
Cú c Hương lại hừ mũ i:
- Cả năm khô ng chịu nó i, bây giờ sa” p nghı̉ hè lại bày đặt “sinh sự “. Xuye” n cườ i:
- Mày có c bie” t gı̀ he” t! Chı́nh thờ i đie” m “mo” i năm đe” n hè lò ng man mác buo“ n” này, “tỏ tı̀nh” mớ i là he” t ý. Lú c này, lò ng ngườ i ra” t de” xú c-độ ng-đậy. Ngo“ i trong rạp hát, nghe anh chàng lớ p
trưở ng đẹp trai thủ thı̉ mộ t ho“ i, cha” c cha” n con Thụ c sẽ mủ i lò ng ngả đa“ u vào vai ha” n và…
- … Ngáy khò khò ! – Cú c Hương láu lı̉nh vọ t miệng.
- Đú ng vậy! – Xuye” n thản nhiên – Và sau đó , dı̃ nhiên là… Nghe đe” n đây, Thụ c vộ i vã bịt chặt hai tai lại, miệng la ro” i rı́t:
- Thô i, thô i, tụ i mày đừ ng có nó i lung tung nữ a! Tao có nhận lờ i đi xem kịch vớ i Hoàng Hò a đâu mà tụ i mày bô i bác.
Xuye” n lừ ma” t:
- Ai bô i bác mày ho“ i nào! Tao chı̉ muo” n nó i “sau đó , dı̃ nhiên là ha” n… đánh thứ c mày dậy đe” mày xem kịch tie” p”, có vậy thô i!
Thụ c va” n khăng khăng:
- “Có vậy thô i” tao cũ ng khô ng đi! Tao đã quye” t định ro“ i!
- Mày khô ng the” quye” t định vộ i vàng như vậy đượ c! – Xuye” n nhú n vai – Theo tao là mày nên đi!
- Lý do?
- Có nhie“ u lý do! – Xuye” n chậm rãi đáp – Thứ nha” t, đây là vở “Tı̀nh nghệ sı̃” chứ không phải “Tı̀nh họ c trò”, cha” ng liên can gı̀ đe” n mày! Thứ hai, vở kịch die” n ra ở nhà hát Hò a Bı̀nh chứ
khô ng phải ở nhà hát… Chie” n Tranh, sẽ khô ng có chuyện gı̀ nguy hie” m đe” n tı́nh mạng củ a mày.
Thứ ba, lý do này mớ i thật là quan trọ ng…
Nó i đe” n đây, Xuye” n co” ý ngập ngừ ng đe” Thụ c phải so” t ruộ t. Quả vậy, tha” y Xuye” n độ t nhiên ngưng bặt, Thụ c khô ng nén đượ c tò mò :
- Lý do thứ ba là gı̀? Xuye” n gật gù , tinh quái:
- Đó là mày phải tı̀m hie” u xem bọ n con trai khi tỏ tı̀nh vớ i con gái tụ i mı̀nh, chú ng nó i nhăng nó i cuộ i nhữ ng gı̀, ro“ i sau đó ve“ … ke” lại cho tao vớ i con Cú c Hương nghe!
- Chi vậy? – Thụ c ngạc nhiên.
- Sao lại “chi vậy”? – Xuye” n ha” ng giọ ng – Tụ i mı̀nh ca“ n phải bie” t tâm lý củ a bọ n con trai đe” sau này có “vũ khı́” mà “đo” i phó vớ i đờ i” chứ !
Thụ c va” n ngây ngô :
- Vậy sao mày vớ i con Cú c Hương khô ng tự tı̀m hie” u la” y mà phải nhờ đe” n tao?
- Tự tı̀m hie” u the” quái nào đượ c! – Xuye” n nhăn nhó – Hù ng quăn củ a con Cú c Hương thı̀te” ch ve“ Be” n Tre tự đờ i kie” p nào ro“ i! Cò n tao thı̀ cha” ng tha“ ng nhãi nào dám rớ vào. Chú ng sợ tao xơi tái như xơi… bò nhú ng da” m. Chı̉ có mày là có cơ hộ i, khô ng nên đe” vuộ t ma” t…
Thuye” t mộ t tràng, tha” y Thụ c va” n cò n nga“ n ngừ , Xuye” n lie“ n nghiêm mặt:
- Mày nên nhớ đây khô ng phải là chuyện tı̀nh cảm riêng tư mà là mộ t… sứ mệnh! Cũ ng gio” ng như con Cú c Hương có nhiệm vụ theo dõ i tên Phong Khê vậy
Trướ c nhữ ng lờ i lẽ hù ng ho“ n củ a Xuye” n, Thụ c chı̉ bie” t phản ứ ng mộ t cách ye” u ớ t:
- Nhưng mà… tao sợ quá! Cú c Hương tra” n an:
- Đừ ng sợ ! Cứ mạnh dạn lên! Cha” c cha” n ha” n sẽ tha“ m thı̀ bên tai mày “Anh yêu em”. Lú c a” y, mày trả đũ a lại lie“ n “Em cũ ng yêu anh la” m la” m”. Tao bảo đảm ha” n sẽ xı̉u ngay trong rạp.
Trong khi Xuye” n bụ m miệng cườ i thı̀ Thụ c phát mạnh vào vai Cú c Hương:
- Con quỷ này! Mày lú c nào cũ ng giỏ i tài xú i bậy!
- Ha” n sẽ khô ng nó i “Anh yêu em” đâu. Ba chữ đó xưa ro“ i! – Xuye” n cườ i cườ i, chen vào – Ha” n sẽ tỏ tı̀nh ba“ ng cách giú i vào tay mày mộ t… gó i kẹo dừ a và dịu dàng bảo “Đây là tı̀nh cảm củ a anh dành cho em. Nó ngọ t ngào y như lò ng anh vậy”.
Thụ c tro” ma” t, thật thà:
- Vậy tao có nên la” y khô ng?
- Ngu sao khô ng la” y! – Cú c Hương kêu lên – La” y đem ve“ cho tụ i tao. Ro“ i hô m sau gặp ha” n, mày cứ mở miệng hỏ i xin mộ t “gó i tı̀nh cảm” khác, bảo là “gó i tı̀nh cảm” hô m trướ c nó “ngọ t ngào” quá nên mày xự c he” t trọ i ro“ i!
- Khô ng nên nghe lờ i mộ t đứ a có tâm ho“ n ăn uo” ng như con Cú c Hương! – Xuye” n tặc lưỡ i – Ne” u
mày hı́ hử ng ca“ m la” y gó i kẹo, ha” n sẽ tưở ng mày “ke” t mô -đen” ha” n. Lú c đó , mày sẽ gặp kho” i chuyện ra“ y rà.
Thụ c va” n chưa yên tâm:
- Khô ng nhận kẹo thı̀ tao phải làm gı̀? Xuye” n khoát tay:
- Khô ng làm gı̀ he” t. Cứ ngo“ i im. Ra vẻ mı̀nh là mộ t… cụ c đá.
- Khô ng nó i gı̀ he” t?
- Ư` , ngậm miệng lại. Ha” n hỏ i gı̀ cũ ng khô ng nó i. Mày đang đó ng vai mộ t cụ c đá mà! Thụ c có vẻ lưỡ ng lự :
- Ne” u vậy thı̀ ba” t lịch sự quá! Xuye” n nheo ma” t:
- Ne” u sợ ba” t lịch sự thı̀ mày… nhe răng ra cườ i. Nhưng nhớ chı̉ cườ i thô i, cò n trướ c sau mày tịnh khô ng nó i mộ t tie” ng nào.
Thụ c nhăn nhó :
- Mày làm như tao là đườ i ươi khô ng ba“ ng!
- Bậy! Đườ i ươi làm sao có duyên ba“ ng mày đượ c! Hơn nữ a tao nhớ ho“ i trướ c ô ng Nguye” n Văn Vı̃nh “con ve sa“ u kêu ve ve” có nó i là ngườ i Việt Nam ta có cái tật là “gı̀ cũ ng cườ i”. Đây là dịp đe” mày chứ ng tỏ mày là… ngườ i con gái Việt Nam thứ thiệt!
- Hoàng Hò a hỏ i gı̀, tao cũ ng khô ng trả lờ i, cứ nhe răng cườ i ruo“ i, rủ i anh ta no” i dó a lên hành hung tao thı̀ sao?
Xuye” n chưa kịp đáp, Cú c Hương đã hừ mũ i:
- Mày đừ ng lo! Có cho vàng ha” n cũ ng khô ng dám đụ ng tớ i mày đâu! Thụ c chớ p ma” t:
- Tao chı̉ nó i là “rủ i” chứ bộ !
- Làm gı̀ có chuyện đó !
- Bie” t đâu đượ c!
Tha” y Thụ c va” n chưa thật sự yên tâm vớ i “nhiệm vụ ” mớ i, cuo” i cù ng Xuye” n đành nhân nhượ ng:
- Thô i đượ c ro“ i! Bữ a đó tao và con Cú c Hương sẽ đi cù ng vớ i mày! Nghe vậy, Thụ c tươi ngay nét mặt:
- Ư` , đi cả ba đứ a thı̀ tao mớ i dám! Chứ đi mộ t mı̀nh, tao sợ la” m!
- Tụ i tao khô ng đi chung vớ i mày đâu mà ham! – Xuye” n lườ m Thụ c – Tao và con Cú c Hương sẽ mua vé vào riêng, khô ng cho Hoàng Hò a bie” t. Vào rạp, tụ i tao sẽ len lén ngo“ i sau lưng mày đe” bảo vệ nga“ m. He” tha” y Hoàng Hò a định xô ng đe” n định… bó p co” mày là tụ i tao can thiệp lie“ n. Sao, yên chı́ chưa?
Thụ c khô ng nó i gı̀, chı̉ nhoẻn miệng cườ i. Thự c ra, Thụ c đâu có sợ Hoàng Hò a hành hung. Thụ c bie” t anh cha” ng bao giờ dám đụ ng đe” n… ngó n chân ú t củ a mı̀nh. Thụ c chı̉ giả vờ the” thô i, chứ trong bụ ng Thụ c sợ chuyện khác. Thụ c sợ phải ngo“ i mộ t mı̀nh vớ i Hoàng Hò a trong rạp hát.
Trướ c nay, Thụ c chưa bao giờ dám đi chơi riêng vớ i bạn trai. Gặp mặt Hoàng Hò a ngay trong lớ p, giữ a bao nhiêu bạn bè, Thụ c cò n lú ng tú ng nữ a là đi xem kịch vớ i anh. Lú c đó , ne” u Hoàng Hò a ngỏ lờ i vớ i Thụ c, Thụ c cha” ng bie” t phải nó i gı̀, làm gı̀ đe” từ cho” i. Xuye” n bảo Thụ c cứ nhe răng ra cườ i, nhưng cha” c cha” n Thụ c sẽ khô ng nhe” ch mô i no” i.
Đang lo ngay ngáy, chợ t nghe Xuye” n hứ a sẽ đi cù ng Cú c Hương âm tha“ m đi theo “ho” trợ ” mı̀nh, Thụ c cảm tha” y lò ng bớ t phập pho“ ng. Nó lie” m mô i:
- Thứ bảy là hô m nào hén?
- Ngày kia! – Cú c Hương nhú n vai – Ngày mo” t phải dò tı̀m “sào huyệt” củ a con nhãi Phong Khê, ngày kia lại “tử chie” n” vớ i Hoàng Hò a, cô ng việc ngập đa“ u chứ đâu phải đù a!
- Có ca“ n phải ho“ i âm cho Hoàng Hò a khô ng? – Thụ c lại hỏ i. Xuye” n gật đa“ u:
- Phải báo cho ha” n bie” t chứ ! Khi nhận đượ c “to” i hậu thư” củ a đo” i phương, ne” u sa” n sàng “nghênh chie” n” thı̀ mı̀nh phải trả lờ i sớ m. Cò n khô ng đo“ ng ý thı̀ treo “mie” n chie” n bài”. Cú c Hương “kê” Xuye” n:
- Tao nghe mày nó i cứ tưở ng như đang đọ c truyện Tam Quo” c! Xuye” n tı̉nh khô :
- Thı̀ tı̀nh yêu cũ ng là mộ t dạng củ a… chie” n tranh. Luật chơi đe“ u gio” ng nhau. Có đie“ u chie” n tranh thı̀ vũ trang ba“ ng sú ng o” ng, cha” t no” . Cò n “vũ khı́” củ a tı̀nh yêu là cha” t… ngọ t như xoài, mận, chocolat, kẹo dừ a…
Lờ i biện luận củ a Xuye” n “độ c” đe” n mứ c Cú c Hương phải buộ t miệng ta” m ta” c:
- Hay, hay!
Và ngay sau đó , ba cô gái đe“ u đo“ ng ý là Thụ c sẽ báo cho Hoàng Hò a bie” t ý định củ a mı̀nh vào cuo” i giờ họ c ngày mai, ba“ ng cách trả lại cho anh ta” m thiệp bô ng ho“ ng đã đượ c Xuye” n ghi thêm hai chữ “O.K”.
CHƯƠNG 9
Vừ a bướ c vào lớ p, Thụ c đã đảo ma” t nhı̀n quanh. Nhưng nó cha” ng tha” y Hoàng Hò a đâu.
Lú c đa“ u, Thụ c cứ đinh ninh là anh đi tre” . Nhưng đe” n khi tie” ng chuô ng vào họ c vang lên, Hoàng Hò a va” n bặt vô âm tı́n, Thụ c mớ i hay là anh nghı̉ họ c. Nó vộ i vàng quay sang Xuye” n:
- Bữ a nay Hoàng Hò a đâu có đe” n lớ p…
- Lạ thật! – Xuye” n tặc lưỡ i – Ha” n có bao giờ nghı̉ họ c thı̀nh lı̀nh như vậy đâu! Nhưng khô ng sao, mai trả lờ i cũ ng cò n kịp! Mai mớ i thứ sáu mà!
Cú c Hương bı̃u mô i:
- Thật tao chưa tha” y ai ye” u bó ng vı́a như tên này! Mớ i đưa thư hô m qua, bữ a nay đã la” n như chạch ro“ i! Gan thỏ đe” mà bày đặt tỏ tı̀nh!
Xuye” n thủ ng thı̉nh:
- Có the” là ha” n bịnh.
- Bịnh đâu mà lẹ vậy! – Cú c Hương nhe” ch mép.
- Ư` , lẹ la” m! – Xuye” n va” n đie“ m nhiên – Trái tim la“ n đa“ u tiên bie” t yêu ra” t de” bị hỏ ng hó c ba” t tử . Hệt như đo“ ng ho“ bị vô nướ c vậy. Có the” bây giờ ha” n đang na“ m rên hừ hừ ở nhà!
Thụ c khô ng bie” t Xuye” n đang pha trò . Tưở ng tượ ng ra cảnh Hoàng Hò a đang o” m liệt giườ ng vı̀… yêu mı̀nh, tự dưng Thụ c bo” ng đâm lo. Đe” n khi tha” y Cú c Hương che miệng cườ i khú c khı́ch,
Thụ c mớ i thở ra mộ t hơi dài nhẹ nhõ m.
Nhưng các cô gái đoán trật la” t. Thự c ra Hoàng Hò a nghı̉ họ c khô ng phải vı̀ o” m hay vı̀ ma” c cỡ . Anh khô ng đe” n lớ p bở i vı̀ mộ t lý do hoàn toàn khác.
Hoàng Hò a sợ phải gặp Thụ c. Anh sợ Thụ c từ cho” i lờ i mờ i củ a anh. Bữ a nay đe” n thứ bảy ne” u mı̀nh khô ng đe” n lớ p, Thụ c sẽ cha” ng có dịp nào gặp mı̀nh đe” từ cho” i. Và dı̃ nhiên mộ t ngườ i hie“ n hậu như Thụ c sẽ khô ng nỡ lò ng nào đe” mı̀nh đứ ng đợ i “suo” t đêm” trướ c co” ng nhà hát Hò a Bı̀nh. Cha” c cha” n Thụ c sẽ đe” n. Hoàng Hò a nghı̃ vậy và anh quye” t định từ nay cho đe” n ngày hẹn sẽ khô ng ló mặt đe” n trườ ng. Nhữ ng ngày cuo” i cù ng củ a năm họ c, cha” ng ai buo“ n ngó ngàng đe” n bài vở . Kỳ thi to” t nghiệp pho” thô ng sa” p tớ i cũ ng cha” ng khie” n ba“ u khô ng khı́ họ c tập trong
nhữ ng ngày này sô i độ ng hơn là bao. Họ c sinh đe” n lớ p chı̉ đe” tán ga” u, vie” t lưu bú t và nô n nao bàn bạc ve“ nhữ ng tie” t mụ c văn nghệ la” n tie” t mụ c ăn uo” ng trong ngày liên hoan be” giảng. Vı̀ vậy, sự va” ng mặt độ t xua” t củ a anh chàng lớ p trưở ng cha” ng khie” n ai đe” ý, trừ bọ n Thụ c.
Nhưng ba cô gái cũ ng cha” ng có nhie“ u thı̀ giờ đe” tı̀m hie” u cặn kẽ ve“ lý do va” ng mặt củ a Hoàng Hò a. Bở i, cũ ng trong buo” i chie“ u hô m đó , tay Phong Khê nghịch ngợ m kia lại bı́ mật đặt vào ngăn bàn củ a Thụ c ba thỏ i kẹo bạc hà kèm theo mộ t lá thư. Va” n giọ ng thơ quen thuộ c:
Nhữ ng ngày vui vẻ qua mau
Chú ng mı̀nh sa” p đã xa nhau ma” t ro“ i Bạn ơi, bạn có bo“ i ho“ i
Chia tay có nhớ đe” n ngườ i hô m nay?
La“ n này, giọ ng thơ củ a Phong Khê có vẻ buo“ n buo“ n. Cú c Hương ngó Xuye” n:
- Ha” n tı́nh giở trò gı̀ vậy?
- Con nhãi này tı́nh chơi đò n tâm lý. Ha” n muo” n làm cho tụ i mı̀nh mủ i lò ng.
- Nhưng đe” làm gı̀?
- Cha” ng đe” làm gı̀ cả! – Xuye” n hừ giọ ng – Đó là trò chơi ưa thı́ch củ a ha” n. Nhưng la“ n này ha”n ho” to. Ha” n chưa bie” t tụ i mı̀nh đã khám phá ra ha” n là mộ t… nữ tặc, chứ có c phải anh chàng nào he” t! Thụ c nhı̀n ma” y thỏ i kẹo trên tay Cú c Hương, nhı́u mày:
- Nhưng tại sao cô ta lại gử i bánh kẹo cho tụ i mı̀nh? Làm vậy chı̉ có to” n tie“ n chứ ı́ch lợ i gı̀!
- Trên đờ i này, khô ng trò chơi nào khô ng to” n tie“ n! – Xuye” n lên giọ ng trie” t gia – Chơi brickgame, đánh tennis, đi khiêu vũ , hát karaoke… đe“ u phải do” c tú i ra. Ha” n cũ ng vậy thô i. Muo” n giải trı́ ba“ ng cách lừ a lọ c sự ngây thơ, cả tin củ a tụ i mı̀nh, ha” n phải bỏ tie“ n ra. Ne” u khô ng có ma” y thỏ i kẹo ngụy trang, làm sao con nhãi đó ba” t mày ngo“ i đâu cũ ng phải mơ mơ màng màng đe” n anh chàng Alain Delon buo” i sáng như trong thờ i gian vừ a qua!
Bị Xuye” n “khe“ u nhẹ” mộ t cái, Thụ c đã tha” y nó ng ran cả mặt mày. Thoạt đa“ u, Thụ c vù ng va“ ng định cự lại, nhưng ro“ i tha” y nhữ ng đie“ u Xuye” n nó i khô ng phải là khô ng đú ng, nó đành im lặng ngượ ng ngù ng quay mặt đi cho” khác, trong lò ng giận ba con nhỏ lớ p buo” i sáng kinh khủ ng. Mộ t đứ a tên Hoa, mộ t đứ a tên Thảo, mộ t đứ a tên Trang, Thụ c khô ng rõ đứ a nào bày ra trò quỷ quái này nhưng cha” c cha” n thủ phạm khô ng the” là ai khác ngoài ba đứ a này. Ta mà bie” t đượ c nhà ngươi là ai, nhà ngươi sẽ nát xương vớ i ta! Thụ c bự c tứ c nhủ tha“ m và ngay sau đó , nó bo” ng phı̀ cườ i vı̀ ý nghı̃ hung hăng khác ha” n bản tı́nh thườ ng ngày củ a mı̀nh.
Cú c Hương khô ng ở trong tâm trạng như Thụ c. Nó huơ huơ ma” y thỏ i kẹo, hỏ i Xuye” n:
- Nhưng “nó i tú m lại”, tụ i mı̀nh va” n đượ c quye“ n “xự c” nhữ ng thứ này như “ngày xưa thơ dại” chứ ?
- Mày thı̀ lú c nào cũ ng vậy! – Xuye” n lườ m Cú c Hương – Hı̀nh như trong tự đie” n, mày chı̉ bie” t có mo” i từ “xự c”?
Cú c Hương khô ng thèm cãi nhau vớ i Xuye” n. Nó đang bận bó c lớ p gia” y bọ c ngoài thỏ i kẹo. Tha” y vậy, Xuye” n thở dài, nó i thêm:
- “Xự c” thı̀ “xự c”! Nhưng “xự c” xong, phải trả lờ i cho ha” n đa” y!
Đang định thảy viên kẹo vô miệng, nghe Xuye” n nó i vậy, Cú c Hương bo” ng… ngừ ng tay. Nó giương ma” t e” ch:
- Trả lờ i cho ai?
- Cho con nhãi Phong Khê chứ cho ai!
- Trả lờ i ha” n làm gı̀ nữ a! – Cú c Hương kêu lên – Ngày mai tụ i mı̀nh sẽ tı̀m đe” n “sào huyệt” củ a ha” n kia mà!
Xuye” n tủ m tı̉m:
- Chı́nh vı̀ vậy mà tụ i mı̀nh ca“ n phải trả lờ i. Đừ ng làm mộ t đie“ u gı̀ ba” t thườ ng đe” cho ha”n phải nghi ngờ . Trướ c đây, tụ i mı̀nh đã khô ng ho“ i âm ha” n mộ t la“ n ro“ i, la“ n này khô ng nên phớ t lờ .
Hie” u ra nhữ ng đie“ u ngoa” t ngoéo, ma” t Cú c Hương sáng lên:
- Tứ c là làm ra vẻ tụ i mı̀nh khô ng bie” t gı̀ he” t?
- Ư` , khô ng bie” t gı̀ he” t.
- Tụ i mı̀nh là nhữ ng kẻ… ngu đa“ n?
Xuye” n hơi nhăn mặt nhưng va” n gật đa“ u, de” dãi:
- Ư` , ngu đa“ n.
- Ngu như bò ?
Tớ i đây thı̀ Xuye” n he” t chịu no” i. Nó gạt pha” t:
- Thô i đi, mày đừ ng có nhân cơ hộ i này mà pha trò le” u láo! Đi kie” m Phán củ i khô ng lo, cứ lo đứ ng đó nó i bậy!
Bị Xuye” n nạt, Cú c Hương nhe răng cườ i hı̀ hı̀ và co giò chạy ma” t. Lát sau, Cú c Hương xua” t hiện vớ i “nhà thơ nô ng dân” lẽo đẽo sau lưng.
Vừ a tha” y mặt Phán củ i, Xuye” n đã vo“ n vã reo lên:
- A, lâu ngày quá hén? Bạn lú c này như the” nào? How are you? Va” n I m fine, thank you chứ hả? Miện Xuye” n trơn như bô i mỡ . Nó vừ a hỏ i vừ a trả lờ i thay luô n. Phán nghe tai mı̀nh lù ng bù ng. Anh tưở ng như mı̀nh đang dự tie” t thự c tập tie” ng Anh.
Xuye” n va” n nie“ m nở :
- Dạo này bạn va” n cò n làm thơ đăng báo Mự c Tı́m đa” y chứ ?
Cú “đá giò lái” củ a Xuye” n làm Phán giật thó t. Anh ngượ ng nghịu:
- Đâu có . Xuye” n cườ i:
- Sao vậy? Sao lú c này bạn khô ng làm thơ nữ a? Phán a” p ú ng:
- A`, dạo này tui… bận. Xuye” n nheo ma” t:
- Vậy ne” u tụ i này nhờ bạn làm thơ, bạn có “bận” khô ng? Phán gãi đa“ u:
- Làm chứ ! Làm bài thơ nga” n nga” n đâu có to” n thờ i gian bao nhiêu! Chı̉ đợ i có vậy, Xuye” n nhanh chó ng chı̀a bài thơ củ a Phong Khê ra:
- Ha” n mớ i gử i thơ cho tụ i này nữ a nè! Bây giờ bạn làm giù m bài thơ trả lờ i đi! Phán lướ t ma” t qua bài thơ củ a Phong Khê, ha” ng giọ ng hỏ i:
- Trả lờ i sao?
- Trả lờ i là chia tay vớ i ha” n, tụ i mı̀nh cũ ng buo“ n la” m! Buo“ n đứ t ruộ t đi lận!
- Vậy thô i?
- Ư` , vậy thô i.
Thoạt đa“ u, Xuye” n định nó i cho Phán bie” t Phong Khê là mộ t đứ a con gái. Nhưng sau mộ t thoáng nga“ n ngừ , Xuye” n quye” t định gia” u nhẹm. Trướ c đây, khi Phán làm bài thơ “Cô em hie“ n thụ c”, Xuye” n đã lên án anh khô ng tie” c lờ i. Nó đã hù ng ho“ n tuyên bo” chı̉ có anh chàng Phong Khê mớ i xứ ng đáng lọ t vào ma” t xanh củ a nhỏ Thụ c. Ne” u bây giờ vỡ lẽ ra Phong Khê là mộ t con nhó c, cha” c cha” n Phán sẽ cườ i vào mũ i bọ n Xuye” n ba ngày ba đêm chưa he” t. Mı̀nh cứ chơi cái tı̀nh vờ , Xuye” n nhủ bụ ng, vớ i anh chàng nô ng dân này, Phong Khê là trai hay gái cũ ng cha” ng liên quan gı̀! Vı̀ vậy, khi Cú c Hương chép xong bài thơ do Phán sáng tác, Xuye” n nhı̀n Phán cườ i cườ i:
- Cảm ơn bạn nghen! Khi nào anh chành Phong Khê “qua” y ra“ y” tụ i này, hy vọ ng bạn sẽ tie” p tụ c giú p đỡ !
Lờ i lẽ củ a Xuye” n làm Phán ngạc nhiên:
- Sao bữ a nay tự dưng Xuye” n lại khách sáo, lịch sự dữ vậy? Đang cườ i cườ i, Xuye” n bo” ng trừ ng ma” t:
- Bạn nó i vậy là có ý chê tui thườ ng ngày ba” t lịch sự chứ gı̀! Phán hoảng ho“ n:
- Đâu có ! Y’ tui đâu phải vậy!
Ro“ i khô g đợ i cho Xuye” n vặn vẹo tie” p, Phán vộ i vã đánh bài chuo“ n:
- Thô i, tui lại đa“ ng này chú t nghen!
Vừ a nó i, Phán vừ a ha” p ta” p bỏ đi khie” n Cú c Hương ô m bụ ng cườ i ngặt nghẽo:
- Ha” n ye” u bó ng vı́a như vậy, mày cò n “nhát ma” ha” n làm chi! Thụ c có vẻ khô ng hài lò ng:
- Con Xuye” n này chı̉ giỏ i tài “la” y oán trả ơn”!
- A’ , à, cô nương này bữ a nay “loạn” quá ta! Dám “ke” t án” cả “chị” mày! – Xuye” n lừ ma” t nhı̀n Thụ c
- Hay là tha” y Phong Khê hiện nguyên hı̀nh là “yêu nữ “, mày tı́nh chuye” n hướ ng sang Phán củ i?
- Mày đừ ng có đặt đie“ u! – Thụ c đỏ mặt – Tại tao tha” y mày “hù ” Phán củ i che” t khie” p, tao nó i vậy thôi!
- Mày ngo” c quá! – Xuye” n khịt mũ i – Tao đâu có muo” n “hù ” Phán củ i làm chi. Nhưng ne” u đe” ha” n re“ rà ở đây, rủ i tụ i mı̀nh vô ý nó i ra chuyện Phong Khê, ha” n nghe đượ c thı̀ quê cả đám. Lú c đó tụ i mı̀nh chı̉ có nướ c đào hang xuo” ng đa” t ở vớ i… giun!
Lý lẽ Xuye” n đưa ra hợ p lý đe” n mứ c Thụ c cha” ng bie” t trách mó c vào đâu nữ a. Nó chı̉ bie” t nga” m nga“ m thở dài tộ i nghiệp cho anh chàng Phán củ i lú c nào cũ ng gặp toàn chuyện xui xẻo.
Sáng hô m sau, y theo ke” hoạch, khoảng mườ i mộ t giờ , ba cô gái đã có mặt trướ c co” ng trườ ng. Trong khi chờ đợ i, cả ba chui vào mộ t quán nướ c che” ch bên kia đườ ng ngo“ i tán dó c. Sau khi ngo“ i thu mı̀nh sau ta” m vách lử ng cha” n ngang chie” c bàn tha” p, Xuye” n đưa ma” t sang Cú c Hương:
- Mày nhớ mặt ba con nhỏ đó khô ng?
- Sao lại khô ng nhớ ! Chı̉ ca“ u trờ i cho bữ a nay đừ ng đứ a nào nghı̉ họ c. Thụ c ngơ ngác:
- Sao vậy?
- Mày lú c nào cũ ng trăng vớ i sao! – Cú c Hương nguýt Thụ c – Rủ i hô m nay có mộ t đứ a nghı̉ họ c, mà đứ a đó lại chı́nh là tên Phong Khê, có phải cô ng tụ i mı̀nh sẽ hó a thành cô ng co” c hay khô ng?
- Ư` hén! – Thụ c vỡ lẽ. Nó mı̉m cườ i ngượ ng nghịu và chép miệng băn khoăn – Cha” ng hie” u tụ i nó có đoán ra đượ c tı́ gı̀ ve“ ke” hoạch củ a tụ i mı̀nh khô ng!
- Cò n khuya tụ i nó mớ i “đánh hơi” ra! – Xuye” n nhú n vai – Hơn nữ a hô m qua mı̀nh đã ho“ i âm cho tụ i nó mộ t lá thư cò n mù i ma” n lâm ly ga” p ma” y la“ n tuo“ ng “Tô A’ nh Nguyệt”, có tài thánh tụ i nó
cũ ng đừ ng hò ng….
Ho“ i chuô ng “reng reng” báo giờ tan họ c độ t ngộ t vang lên bên kia đườ ng ca” t ngang lờ i die” n thuye” t hù ng ho“ n củ a Xuye” n. Ba cô gái lập tứ c quay đa“ u nhı̀n ve“ phı́a co” ng trườ ng.
Trong thoáng ma” t, từ ng đám họ c trò lũ lượ t no” i nhau tuô n ra co” ng. Xuye” n dán ma” t vào từ ng chie” c áo dài tra” ng, ho“ i hộ p hỏ i Cú c Hương:
- Tụ i nó ra chưa?
- Chưa. Chờ mộ t chú t.
Đang nó i, Cú c Hương bo” ng reo lên:
- Kı̀a. Tụ i nó kı̀a!
- Đâu? – Xuye” n và Thụ c cù ng hỏ i giật.
- Đó ! Ba con nhỏ đang quẹo trái đó ! Hoa là con nhỏ tó c tém. Nhỏ Trang tó c dài. Cò n đứ a mang kie” ng cận là nhỏ Thảo.
Xuye” n trò n ma” t nhı̀n theo tay chı̉ củ a Cú c Hương. Ba con nhỏ vừ a đi vừ a trò chuyện, thı̉nh thoảng lại cườ i lên rú c rı́ch, khô ng hay đang lọ t vào ta“ m mai phụ c củ a bọ n Xuye” n. Đang nhı̀n, Xuye” n bo” ng chớ p chớ p ma” t. Tự nhiên nó cảm tha” y nét mặt củ a nhỏ Hoa trô ng quen quen.
Nhưng dù moi ó c, Xuye” n va” n khô ng nhớ mı̀nh đã gặp con nhỏ này trong trườ ng hợ p nào. Nó quay sang Thụ c và Cú c Hương, giụ c:
- Bám theo đi!
Ba cô gái nhanh nhẹn rờ i khỏ i cho” na” p, la” n vào đám họ c trò lo” nho” trên le“ đườ ng, đuo” i theo ba “con mo“ i”.
Thụ c thận trọ ng len lỏ i giữ a đám đô ng. Nó đi sau Xuye” n và Cú c Hương nhưng va” n trô ng rõ mo“ n mộ t ba cô gái đang đi tà tà phı́a trướ c. Càng quan sát “đo” i thủ “, Thụ c càng khô ng the” tin “anh chàng” Phong Khê tinh quái kia lại là mộ t trong ba cô gái ho“ n nhiên đang dung dăng dung dẻ trướ c mặt mı̀nh.
Tie” ng Xuye” n thı̀nh lı̀nh vang lên ca” t ngang nhữ ng nghı̃ ngợ i va” n vơ trong đa“ u Thụ c:
- Tụ i nó rẽ ro“ i, bọ n mı̀nh tách ra đi! – Ro“ i khô ng đợ i Cú c Hương và Thụ c có ý kie” n, Xuye” n phân cô ng luô n – Con Cú c Hương bám theo nhỏ Trang, con Thụ c theo nhỏ Thảo. Cò n nhỏ Hoa đe” tao “phụ trách”.
Vừ a dứ t câu, Xuye” n ó ng nảy vọ t ngườ i đi ngay. Gương mặt “trô ng quen quen” củ a nhỏ Hoa ám ảnh Xuye” n nãy giờ khie” n Xuye” n so” t ruộ t muo” n làm cho ra lẽ. Phong Khê cha” c ha” n là con nhãi này, Xuye” n tha” p thỏ m nhủ bụ ng và mặc dù nô n nó ng, nó va” n đủ tı̉nh táo luo“ n lách giữ a các thù ng thuo” c lá, các xe nướ c mı́a và vô so” nhữ ng vật cha” n dọ c đườ ng.
Đe” n khi nhỏ Hoa ô m cặp chui tọ t vào căn nhà có cánh co” ng màu xanh thı̀ Xuye” n chợ t đâm ra lú ng tú ng. Quanh cho” Xuye” n đứ ng, khô ng có mộ t vị trı́ nào có the” a” n na” p đượ c. Ga“ n đó có mộ t quán cà phê, nhưng cha” ng lẽ Xuye” n lại mộ t mı̀nh vô đó ngo“ i.
Đang lớ ngớ dò m quanh qua” t, Xuye” n bo” ng giật nảy mı̀nh và vộ i vã bướ c lù i vào phı́a sau cộ t điện. Từ trong nhà nhỏ Hoa, mộ t bó ng ngườ i Xuye” n khô ng the” nào ngờ tớ i đang thong thả da” t xe ra…
CHƯƠNG 10
Sự gặp gỡ ba” t ngờ đó nhanh chó ng xó a tan nhữ ng tha” c ma” c trong đa“ u Xuye” n và mọ i bı́ a” n trướ c nay bo” ng cho” c trở nên sáng sủ a như đượ c phơi ra dướ i ánh ma” t trờ i. Bây giờ Xuye” n mớ i vỡ lẽ mı̀nh chưa gặp qua nhỏ Hoa la“ n nào. Sở dı̃ nhỏ trô ng quen quen bở i vı̀ khuô n mặt củ a nhỏ Hoa ra” t gio” ng khuô n mặt củ a ha” n và ne” u khô ng ba” t gặp ha” n từ nhà nhỏ Hoa đi ra, Xuye” n sẽ
khô ng tài nào la“ n ra đượ c mo” i liên hệ bı́ mật này.
Nhưng bây giờ thı̀ mọ i bı́ mật đã tı̀nh cờ “bật mı́”. Trong mộ t thoáng, Xuye” n đã hı̀nh dung ra mọ i chuyện mộ t cách rõ ràng. Khô ng cò n nghi ngờ gı̀ nữ a, nhỏ Hoa đı́ch thị là em gái ha” n. Và trong thờ i gian qua, chı́nh nhỏ đã giú p ha” n đặt nhữ ng bứ c thư trong ngăn bàn đe” chơi trò ú tim vớ i bọ n Xuye” n. Hừ , khô ng ngờ Phong Khê lại là nhà ngươi! Xuye” n la“ m ba“ m mộ t cách tứ c to” i và suýt mộ t chú t nữ a, ne” u khô ng kịp da“ n lò ng, Xuye” n đã nhảy ra chận đa“ u xe ha” n lại đe” ha” n hoảng ho” t chơi.
Trong mộ t tı́ch ta” c, Xuye” n tra” n tı̃nh lại đượ c. Nó đứ ng chô n chân đa“ ng sau cộ t điện, mı́m mô i nhı̀n Phong Khê tó t lên yên và ro“ máy xe phó ng đi.
Chı̉ đe” n khi Phong Khê khua” t dạng sau gó c pho” , Xuye” n mớ i thở phào rờ i khỏ i cho” na” p và rảo vộ i ve“ nhà.
Cú c Hương và Thụ c khô ng hay bie” t Xuye” n đã khám phá ra tô ng tı́ch củ a Phong Khê nên chie“ u đó , khi Xuye” n vừ a bướ c chân vào lớ p, Cú c Hương và Thụ c đã ủ rũ lên tie” ng:
- Cha” ng tha” y gı̀ khả nghi he” t, Xuye” n ơi! Cú c Hương cò n nhăn nhó nó i thêm:
- Nhà nhỏ Trang có con chó dữ tha” y mo“ ! Tao na” p trướ c hàng rào nhà nó , suýt bị “ca” u xự c” què giò !
- Thô i đừ ng có làm bộ rên rı̉ nữ a! – Xuye” n cườ i tủ m tı̉m – Suýt bị chứ đâu đã bị mà mày nhăn nhó ghê the” !
Cú c Hương lườ m Xuye” n:
- Bữ a nay thı̀ “suýt” nhưng mai mo” t “dọ thám” thêm vài la“ n nữ a, cha” c tao phải “khiêu vũ giữ a ba“ y só i” quá! Đa“ ng nào cũ ng khô ng thoát, tao “trăn tro” i” trướ c là vừ a!
Bộ tịch và lờ i lẽ thie” u não củ a Cú c Hương khie” n Xuye” n và Thụ c khô ng nhịn đượ c phải phı̀ cườ i.
- Tao sa” p che” t mà tụ i mày lại cườ i! – Cú c Hương buo“ n bã trách.
- Thô i, đừ ng die” n tuo“ ng nữ a! – Xuye” n đập tay lên vai Cú c Hương – Tao sẽ khô ng kêu mày theo dõ i nhỏ Trang nữ a đâu!
Nghe Xuye” n nó i vậy, Thụ c lie“ n vọ t miệng:
- Cò n nhỏ Thảo thı̀ sao? Tao có phải theo nó nữ a khô ng? Xuye” n nhú n vai:
- Khỏ i luô n!
Ro“ i Xuye” n lên giọ ng, phán như mộ t quan tò a:
- Ke” từ giờ phú t này, nhỏ Trang và nhỏ Thảo đượ c tự do! Lờ i tuyên bo” củ a Xuye” n khie” n Thụ c trò n xoe ma” t:
- Sao kỳ vậy?
Cú c Hương nhạy bén hơn Thụ c. Nó reo lên:
- Mày tı̀m ra Phong Khê ro“ i chứ gı̀?
– Ư` .
- Ai vậy? – Cú c Hương la” n Thụ c vộ i cho“ m ngườ i tớ i trướ c, ha” p ta” p hỏ i – Nhỏ Hoa phải khô ng? Xuye” n mı̉m cườ i, la” c đa“ u:
- Khô ng phải.
- Vậy chứ ai? – Cú c Hương chưng hử ng – Sáng nay mày cha” ng bám theo nhỏ Hoa là gı̀?
- Thı̀ tao bám theo nhỏ Hoa! – Xuye” n ỡ m ờ .
Kie” u ăn nó i nhát gừ ng củ a Xuye” n khie” n Cú c Hương đâm quạu:
- Phong Khê là đứ a ác ô n nào, mày nó i đại ra cho ro“ i, cứ bày đặt ú p ú p mở mở nghe mệt mỏ i tứ chi quá!
- Mày cứ nhảy vô họ ng tao mày ngo“ i cho“ m ho” m, làm sao tao nó i! – Xuye” n nguýt Cú c Hương mộ t cái ro“ i thong thả tie” p – Phong Khê khô ng phải là nhỏ Hoa nhưng là ngườ i có liên can mật thie” t
vớ i nó !
- Vậy cha” c là mẹ nó ! – Cú c Hương khịt mũ i.
Khô ng thèm đe” ý đe” n trò phá bı̃nh củ a Cú c Hương, Xuye” n chậm rãi:
- Nhỏ Hoa có mộ t ngườ i anh. Và anh nó họ c cù ng lớ p vớ i tụ i mı̀nh!
Sự tie” t lộ củ a Xuye” m khô ng khác gı̀ mộ t tie” ng sét. Cú c Hương và Thụ c đe“ u giật thó t. Như khô ng ke“ m đượ c, Thụ c bật kêu khẽ:
- Phán củ i?
Xuye” n chưa kịp trả lờ i, Cú c Hương đã la” c đa“ u:
- Khô ng the” là Phán củ i đượ c! Phán củ i ở dướ i quê, làm gı̀ có anh em trên này! Anh nhỏHoa chı̉ có the” là Hoàng Hò a! – Đang nó i, Cú c Hương bo” ng sáng ma” t lên – A`, tao nhớ ro“ i! Hô m dò tên ma” y con nhó c trong so” đie” m, tao nhớ nhỏ Hoa họ Vũ . Nó là Vũ Thị Hoàng Hoa. Cò n anh chàng lớ p trưở ng láu cá củ a tụ i mı̀nh là Vũ Hoàng Hò a!
Nó i xong, Cú c Hương đưa tay vo” vo” trán, gật gù :
- Thật tao chưa tha” y ai thô ng minh như… tao! Phải trăm năm mớ i có mộ t ngườ i như vậy!
- Đú ng là mèo khen mèo dài đuô i! – Xuye” n “xı̀” mộ t tie” ng – Ne” u thô ng minh, mày đã phát hiện ra Phong Khê là Hoàng Hò a ngay từ khi đọ c tha” y họ tên củ a nhỏ Hoa chứ đâu đợ i đe” n giờ này!
- Phải đợ i chứ mày! – Cú c Hương cườ i hı̀ hı̀ – So” ng là phải bie” t kiên nha” n và chờ đợ i mà! Tha” y Cú c Hương cứ mải pha trò , Thụ c so” t ruộ t lay vai Xuye” n:
- Phong Khê là Hoàng Hò a thật hả mày?
- Ư` , tao đứ ng bên kia đườ ng, tha” y Hoàng Hò a từ nhà nhỏ Hoa đi ra.
- Hoàng Hò a có tha” y mày khô ng?
- Khô ng! Tao na” p sau cộ t điện.
Thụ c khô ng hỏ i nữ a Nó chı̉ thở dài la” m ba” m:
- Hèn chi anh ta bie” t tỏ ng he” t mọ i chuyện xảy ra trong lớ p mı̀nh! Cú c Hương hậm hự c:
- Đó là mộ t tên đại gian ác! Bây giờ tao mớ i hie” u tại sao trong nhữ ng lá thư gử i cho tụi mı̀nh, ha” n toàn vie” t ba“ ng kie” u chữ in. Rõ ràng là ha” n sợ tụ i mı̀nh nhận ra nét chữ quen thuộ c củ a ha” n…
Đang nó i, Cú c Hương bo” ng nheo ma” t nhı̀n Xuye” n:
- Sao lú c đó mày khô ng chạy ra chặn ha” n lại cho ha” n xı̉u chơi? Xuye” n cườ i:
- Thoạt đa“ u, tao cũ ng nghı̃ như mày. Nhưng ne” u làm như vậy thı̀ “nhẹ tộ i” cho ha” n quá. Tao định chờ đe” n to” i mai mớ i “lật ta” y” ha” n. “Lật ta” y” ngay tại nhà hát Hò a Bı̀nh.
Cú c Hương tro” ma” t:
- Vậy là ke” hoạch trướ c đây bị hủy bỏ ?
- Ư` . – Xuye” n gật đa“ u – Ngày mai tụ i mı̀nh sẽ đi chung vớ i con Thụ c, khô ng ca“ n phải đi “xé lẻ” nữ a!
- Hay đa” y! – Cú c Hương tỏ vẻ thı́ch thú – Ba ngườ i đánh mộ t, khô ng chộ t cũ ng què! Phải cho ha” n bie” t the” nào là “le” độ”!
Nó i xong, Cú c Hương đảo ma” t nhı̀n quanh ro“ i chép miệng:
- Bữ a nay ha” n lại tie” p tụ c nghı̉ họ c nữ a ro“ i!
- Kệ ha” n! Đa“ ng nào thı̀ to” i mai ha” n cũ ng tớ i cho” hẹn! – Đang nó i, chợ t nhı̀n tha” y Phán lữ ng thữ ng đi vào, Xuye” n lie“ n gọ i giật – Phán củ i!
Tie” ng kêu vừ a tho” t ra, Xuye” n chợ t bie” t mı̀nh lỡ lờ i, lie“ n đưa tay bụ m miệng. Nhưng Phán giả bộ như khô ng đe” ý đe” n chuyện Xuye” n kêu réo “biệt danh” củ a mı̀nh. Anh chậm rãi bướ c lại:
- Gı̀ vậy Xuye” n? Xuye” n cườ i giả lả:
- To” i mai bạn rảnh khô ng?
- Chi vậy?
- Đi chơi vớ i tụ i này.
- Đi đâu vậy? Xuye” n nheo ma” t:
- Đi gặp anh chàng Phong Khê. Phán ngạc nhiên:
- Phong Khê?
- Ư` . Tụ i này đã khám phá ra tô ng tı́ch củ a ha” n ro“ i. Ha” n họ c cù ng lớ p vớ i tụ i mı̀nh. Phán giật thó t:
- Ha” n họ c lớ p mı̀nh? Ai vậy?
- Bạn đoán thử xem!
Phán nhı́u mày nghı̃ ngợ i mộ t lát ro“ i la” c đa“ u:
- Chịu.
- Hoàng Hò a đa” y! Ha” n có mộ t nhỏ em họ c ở lớ p buo” i sáng. Chı́nh con nhỏ này đã đặt thư vào ngăn bàn.
Phán “à” lên mộ t tie” ng ro“ i ba” t giác đưa ma” t nhı̀n Thụ c. Anh nhớ trướ c đây Xuye” n từ ng tuyên bo” Phong Khê là “ngườ i tı̀nh trong mộ ng” củ a Thụ c. Bây giờ con ngườ i thật củ a Phong Khê đã bị phát hiện, anh muo” n dọ xem thái độ củ a Thụ c như the” nào. Nhưng Thụ c đã vộ i vàng quay mặt đi cho” khác, tránh ánh ma” t “hı̀nh sự ” củ a anh.
- Sao, bạn đi vớ i tụ i này khô ng? – Xuye” n so” t ruộ t lên tie” ng.
Phán nhı̀n Xuye” n, nga“ n ngừ :
- Tui đi theo làm gı̀?
- Sao lại đi theo làm gı̀? – Xuye” n nhăn mặt – Bạn là “co” va” n văn chương” củ a tụ i này, coi như là “ngườ i trong cuộ c”. Bạn đi theo đe” coi tụ i này “lật mặt nạ” ha” n. Tớ i lú c đó , rủ i ha” n “quê độ” vác dao rượ t tụ i này, bạn phải ra tay “cứ u bo“ ” chứ !
Phán cườ i:
- Làm gı̀ có chuyện đó !
- Bie” t đâu đượ c! Ngườ i ta bảo phò ng bệnh hơn chữ a bệnh mà! Xuye” n đinh ninh Phán sẽ nhận lờ i, nào ngờ anh lại la” c đa“ u:
- Nhưng to” i mai tui khô ng the” đi dượ c.
- Sao vậy? Phán thở dài:
- Lát nữ a tui phải ve“ quê. Bữ a nay tui lên trườ ng là đe” xin phép nghı̉. Xuye” n khô ng nén đượ c tò mò :
- Có chuyện gı̀ mà bạn phải ve“ ga” p vậy? Cú c Hương đứ ng bên cạnh vọ t miệng:
- Ba bạn kêu bạn ve“ quê cướ i vợ chứ gı̀? Phán chép miệng buo“ n bã:
- Ba tui vừ a mớ i ma” t. Tui nhận đượ c điện ho“ i trưa.
Đang cườ i cườ i nó i nó i, ba cô gái lập tứ c im bặt. Trướ c no” i ma” t mát lớ n lao củ a Phán, Xuye” n và Thụ c tự nhiện cảm tha” y lò ng mı̀nh se lại. Xuye” n thương ngày vo” n nhanh nha” u mà lú c này cũ ng cha” ng bie” t phải nó i gı̀ đe” chia buo“ n vớ i Phán. Trong bọ n, Cú c Hương là áy náy nha” t. Nhớ lại câu nó i đù a vô ý củ a mı̀nh vừ a ro“ i, Cú c Hương bo” i ro” i nhı̀n Phán:
- Tui xin lo” i bạn nghen! Phán cườ i buo“ n:
- Cú c Hương có lo” i gı̀ đâu!
- Bạn ve“ chừ ng nào lên? – Thụ c bo” ng buộ t miệng hỏ i, trái ha” n vớ i bản tı́nh e lệ trướ c nay.
- Tui cũ ng khô ng bie” t nữ a! – Phán nhı̀n Thụ c, khô ng gia” u vẻ cảm độ ng – Nhưng có lẽ tui sẽ lên trướ c ngày liên hoan be” giảng!
Nó i xong, Phán quày quả đi ra. Nhı̀n dáng anh lủ i thủ i bướ c lên văn phò ng, khô ng hie” u sao Thụ c lại tha” y ma” t mı̀nh cay cay.
CHƯƠNG 11
Tin buo“ n củ a Phán khie” n no” i háo hứ c “lật ta” y” Phong Khê củ a ba cô gái hơi chù ng xuo” ng.
Nhưng khô ng vı̀ vậy mà cuộ c gặp gỡ ở nhà hát Hò a Bı̀nh bị đı̀nh lại.
Đú ng bảy giờ to” i thứ bảy, Xuye” n, Thụ c và Cú c Hương đã che” m chệ ngo“ i trong mộ t quán chè trướ c co” ng nhà hát. Hoàng Hò a hẹn 7g30 nhưng Xuye” n khăng khăng đò i tớ i sớ m đe” … chủ độ ng tı̀nh hı̀nh. Nó hù ng ho“ n thuye” t mộ t tràng ve“ “binh pháp”:
- Mı̀nh đô ng, địch ı́t, mı̀nh ở trong to” i, địch ở ngoài sáng, mı̀nh la” y binh khỏ e đợ i binh mệt, đánh trăm trận cha” c cha” n tha” ng trăm lẻ mộ t trận khô ng sai!
Cú c Hương cườ i khú c khı́ch:
- Theo “thie” n ý” củ a tao, sau khi to” t nghiệp pho” thô ng, mày thi vô Họ c viện Quân sự là đú ng “năng khie” u” nha” t!
Xuye” n cườ i cườ i:
- Đe” ro“ i coi! Bie” t đâu đa” y!
Trong khi Xuye” n và Cú c Hương ngo“ i đa” u láo, Thụ c lặng lẽ thả ho“ n mı̀nh bay tận đâu đâu. Khác vớ i hai bạn, Thụ c cha” ng tha” y hào hứ ng gı̀ ve“ cuộ c gặp gỡ to” i nay.
Trướ c đây, khi ngỡ Phong Khê là đám “nữ quái” buo” i sáng, Thụ c đã tha” y hụ t ha” ng. Bây giờ phát hiện ra Phong Khê là Hoàng Hò a, Thụ c lại càng dử ng dưng. Phong Khê trong trı́ tưở ng tượ ng củ a Thụ c là mộ t chàng trai hoàn toàn khác, chứ khô ng đỏ m dáng như Hoàng Hò a. Khô ng hie” u sao, Thụ c khô ng ưa no” i vẻ chải chuo” t, bảnh bao củ a anh chàng lớ p trưở ng.
Hoàng Hò a bảnh trai, con nhà giàu lại họ c giỏ i, mặt nào cũ ng đáng mườ i trên mườ i. Nhie“ u bạn gái trong lớ p đe” ý Hoàng Hò a nhưng anh phớ t lờ . Anh chı̉ đặc biệt quan tâm đe” n Thụ c. Ngo“ i
họ c, anh cứ lie” c qua cho” Thụ c. Ngày nào cũ ng vậy. Đe” n no” i Xuye” n và Cú c Hương phải trêu Thụ c “coi chừ ng mày mò n he” t da mặt bây giờ “.
Dı̃ nhiên Thụ c thừ a bie” t Hoàng Hò a có cảm tı̀nh vớ i mı̀nh. Nhưng khô ng hie” u sao, đie“ u đó lại khie” n Thụ c đâm chộ t dạ. Mo” i la“ n Hoàng Hò a nhı̀n Thụ c, Thụ c đe“ u ngoảnh mặt đi. Mà khô ng chı̉ trong lớ p, ba” t cứ ở đâu Thụ c cũ ng luô n luô n la” n tránh ánh ma” t củ a anh, cái ánh ma” t nử a như thăm dò nử a lại thản nhiên kiêu hãnh. Ngay cái cách anh vie” t gia” y hẹn Thụ c đi xem kịch to” i nay cũ ng vậy. Như mộ t sự áp đặt. Anh dú i vào tay Thụ c mộ t ta” m thiệp ro“ i bie” n ma” t tăm, khô ng ca“ n bie” t Thụ c có nhận lờ i hay khô ng. Ne” u khô ng có “chı̉ đạo” củ a Xuye” n và Cú c Hương thı̀ có lẽ to” i nay Thụ c nha” t định na“ m lı̀ ở nhà, mặc cho Hoàng Hò a tha ho“ mong ngó ng.
Càng nghı̃ ngợ i, Thụ c càng cảm tha” y Hoàng Hò a cha” ng gio” ng anh chàng Phong Khê mộ t chú t xı́u nào. Phong Khê chân thành, khiêm to” n và de” thương hơn. Vậy mà ro” t cuộ c hai ngườ i lại là mộ t, thật tréo ngoe! Từ khi phát hiện ra đie“ u đó , Thụ c cứ ba“ n tha“ n, ngơ nga” n như vừ a chia tay mộ t ngườ i bạn thân thie” t và mo” i la“ n nghı̃ đe” n, Thụ c khô ng sao nén đuợ c tie” ng thở dài.
- Anh chàng Roméo củ a mày đe” n ro“ i kı̀a! Ngo“ i đó mà thở va” n than dài!
Tie” ng Cú c Hương độ t ngộ t vang lên khie” n Thụ c như choàng tı̉nh. Nó vộ i vàng nhı̀n sang bên kia đườ ng:
- Đâu ?
Cả Xuye” n cũ ng dò m dáo dác, miệng hỏ i lia:
- Mày có bịa khô ng đa” y? Ha” n đứ ng đâu sao tao khô ng tha” y? Cú c Hương chı̉ tay qua nhà hát:
- Ha” n đang từ trong bãi gử i xe đi ra kı̀a!
- A`, tao tha” y ro“ i! – Xuye” n kêu lên – Chà, chà, bữ a nay hò hẹn vớ i tie” u thư nhà mı̀nh, anh chàng diện kẻng ác! Com-lê từ đa“ u đe” n chân. Chı̉ thie” u “khô mự c” đeo toò ng teng trướ c ngự c nữ a thôi!
Cú c Hương khe“ u Thụ c:
- Ra đó n “ngườ i đẹp” đi chứ mày !
- Mày ra đi ! – Thụ c nhăn nhó . Cú c Hương qua” c ma” t:
- Con nhỏ này vô duyên! Ha” n hẹn vớ i mày chứ đâu có hẹn vớ i tao ! Thụ c nài nı̉:
- Thô i, ba đứ a cù ng ra !
Cú c Hương cò n đang cha“ n chừ thı̀ Xuye” n đã phán:
- Mộ t đứ a ra thô i !
- Tha” y chưa! – Cú c Hương nháy ma” t vớ i Thụ c – Con Xuye” n đâu có cho tao ra! Chı̉ mày mớ i đượ c cái die” m phú c đó thô i!
Thụ c ngó Xuye” n, giọ ng giận do” i:
- Sao hô m trướ c mày bảo cả ba đứ a cù ng đi gặp Hoàng Hò a?
- Thı̀ ba đứ a cù ng gặp! – Xuye” n nhú n vai – Nhưng đó là lát nữ a. Cò n bây giờ thı̀ mộ t đứ a ra gặp ha” n thô i!
- Thô i đi đi mà! – Cú c Hương trêu Thụ c – Chú re” so” t ruộ t ro“ i kı̀a! Mày đâu phải phụ nữ hệ PAL mà ngo“ i lı̀ ở đây!
Thụ c ma” t mày méo xẹo, đang ta“ n nga“ n khô ng bie” t có nên đứ ng dậy hay khô ng thı̀Xuye” n thı̀nh lı̀nh buộ t miệng:
- Con Thụ c ngo“ i đó . Đe” con Cú c Hương ra.
Lờ i tuyên bo” ba” t ngờ củ a Xuye” n khie” n hai cô bạn đe“ u chưng hử ng. Trong khi Thụ c thở phào nhẹ nhõ m thı̀ Cú c Hương tro” ma” t ngó Xuye” n:
- Mày có nó i lộ n khô ng đa” y?
- Khô ng he“ .
- Tao ra gặp Hoàng Hò a ? Xuye” n va” n nghiêm trang:
- Đı́ch thị.
Cú c Hương chớ p chớ p ma” t:
- Tao sẽ da” n ha” n vô rạp hát xem kịch?
- Khô ng! – Xuye” n từ to” n – mày sẽ da” n ha” n vô đây !
- Vô đây ? – Cú c Hương ngạc nhiên. Xuye” n va” n đie“ m đạm:
- Ư` . Ha” n sẽ “thọ tử ” tại đây. Ngay quán chè ngọ t ngào này.
Cú c Hương gật gù , tỏ vẻ hie” u ra va” n đe“ . Nhưng nó va” n tặc lưỡ i phân bı̀:
- Sao khô ng phải là con Thụ c? Con Thụ c ra da” n ha” n vô cũ ng đượ c vậy ?
- Con Thụ c khô ng đượ c! – Xuye” n la” c đa“ u – Tie” u thư nhà mı̀nh vo” n ye” u đuo” i, nó sẽ khô ng lô i đượ c Hoàng Hò a vô đây mà có khi cò n bị Hoàng Hò a dụ do” đem đi ma” t. To” t nha” t là làm theo lờ i ô ng bà: ca” n ta” c vô ưu!
- Thô i đừ ng có xo” nho chù m ra nữ a! – Cú c Hương làu bàu – The” cò n mày ? Xuye” n cườ i hı̀ hı̀:
- Tao lại càng khô ng đượ c! Trên trán tao có chữ “coi chừ ng nguy hie” m”. Có cho vàng, Hoàng Hò a cũ ng khô ng dám đi theo tao. Ha” n sợ tao da” n ha” n đe” n… đo“ n cô ng an.
Dù đang bự c mı̀nh, nghe Xuye” n pha trò , Cú c Hương cũ ng phải phı̀ cườ i:
- Thô i đượ c ro“ i! Tụ i mày cứ “ngo“ i mát ăn bát vàng” ở đây, đe” tao làm Kinh Kha qua sô ng Dịch! Nó i xong, Cú c Hương đủ ng đı̉nh bướ c ra cử a.
- Qua sô ng qua bie” n gı̀ kệ mày, nhưng nhớ coi chừ ng xe đụ ng!
Xuye” n dặn vó i theo nhưng khô ng bie” t Cú c Hương có nghe tha” y hay khô ng. Thụ c vừ a đưa ma” t nhı̀n Xuye” n, khi ngoảnh lại, Cú c Hương đã bie” n ma” t.
Cò n lại hai ngườ i, Thụ c rụ t rè hỏ i Xuye” n:
- Lát nữ a sao ?
- Lát nữ a tụ i mı̀nh sẽ “lộ t da” ha” n chứ sao !
- Tao muo” n nó i chuyện xem kịch kı̀a! Xuye” n khịt mũ i:
- Chuyện đó hạ ho“ i phân giải! Coi cũ ng đượ c, khô ng cũ ng đượ c! Vở kịch sa” p die” n ra cò n hay hơn vở “Tı̀nh nghệ sı̃” nhie“ u!
Nghe Xuye” n nó i vậy, Thụ c khô ng hỏ i nữ a nhưng nó cảm tha” y lò ng ho“ i hộ p và lo la” ng khô ng đâu. Thụ c chưa kịp tra” n tı̃nh, Cú c Hương và Hoàng Hò a đã xua” t hiện. Cú c Hương trướ c, Hoàng Hò a sau, cả hai đang lữ ng thữ ng bướ c vào trong quán và tie” n lại cho” Xuye” n và Thụ c ngo“ i.
Thụ c vừ a lie” c nhı̀n ra đã ba” t gặp ngay ánh ma” t tinh quái củ a Cú c Hương. Cú c Hương nháy nhó vớ i Thụ c, mặt mày rạng rỡ hệt Caesar vừ a hạ xong thành La Mã, nụ cườ i nghịch ngợ m la” p lánh trên mô i. Hoàng Hò a thập thò phı́a sau, bộ mặt thie” u não như mộ t tên trộ m bị dân phò ng tó m gáy, tương phản ha” n vớ i bộ cánh “oách” khô ng thua gı̀ tài tử xi-la-ma.
- Chào các bạn!
Vừ a ngo“ i xuo” ng ghe” , Hoàng Hò a vừ a lên tie” ng, giọ ng co” làm ra vẻ nie“ m nở nhưng ánh ma” t lại nhı̀n Thụ c đa“ y trách mó c. Thụ c khẽ rù ng mı̀nh. Nó ca” n chặt mô i và vộ i vã nhı̀n xuo” ng đa” t.
Dı̃ nhiên nha” t cử nha” t độ ng củ a Hoàng Hò a khô ng qua đượ c ma” t Xuye” n. Nhưng Xuye” n va” n thản nhiên. Nó nhı̀n Hoàng Hò a, vui vẻ hỏ i:
- Gặp tui vớ i con Cú c Hương ở đây, bạn có ba” t ngờ khô ng vậy ?
Câu hỏ i tha” ng thừ ng củ a Xuye” n làm Hoàng Hò a hơi lú ng tú ng. Nhưng vớ i bản lı̃nh củ a mộ t lớ p trưở ng, Hoàng Hoà nhanh chó ng la” y lại tinh tha“ n. Anh mı̉m cườ i, ha” ng giọ ng:
- Ba” t ngờ chứ sao khô ng! Tui đâu có bie” t hai bạn cũ ng thı́ch xem kịch!
- Vậy bây giờ bie” t ro“ i bạn tı́nh sao đây ? Hoàng Hò a rộ ng rãi:
- Thı̀ tui mua vé mờ i hai bạn vào xem luô n chứ sao !
- Bạn nó i thật khô ng vậy ?
- Ai mà dám đù a vớ i các bạn!
Tha” y giọ ng lưỡ i củ a Hoàng Hò a có vẻ châm chọ c, Cú c Hương khô ng nhịn đượ c, lie“ n vọ t miệng:
- Ngườ i khác thı̀ khô ng dám nhưng bạn thı̀ dám đa” y !
- Sao Cú c Hương lại nó i vậy ?
Tha” y Hoàng Hò a nhı̀n mı̀nh vớ i vẻ ngây thơ vô tộ i, Cú c Hương no” i khù ng định lên tie” ng ke” tộ i đo” i phương, nhưng Xuye” n đã đưa tay ngăn lại:
- Từ từ đã !
Ro“ i Xuye” n quay qua Hoàng Hò a, cườ i cườ i hỏ i tie” p:
- Bạn mờ i tụ i này vô xem kịch mà trong bụ ng có vui vẻ khô ng đa” y ?
- Ne” u khô ng vui thı̀ tui đâu có mờ i !
- Bạn nó i thật đa” y chứ ?
- Ta” t nhiên là thật. Xuye” n bo” ng hừ mũ i:
- Thật sao khi nãy bạn nhı̀n con Thụ c “ghê” the” ? Hoàng Hò a chộ t dạ:
- Ghê gı̀ đâu ?
- Vậy mà khô ng ghê! – Xuye” n bı̃u mô i – Bạn nhı̀n cứ như muo” n “ăn tươi nuo” t so” ng” ngườ i ta a” y !
Bạn “thù ” con Thụ c ve“ cái tộ i nó rủ tui vớ i con Cú c Hương đi theo chứ gı̀!
La“ n thứ hai trong cò ng mườ i lăm phú t, Hoàng Hò a bị Xuye” n đie” m trú ng “tử huyệt”. Anh đỏ mặt:
- Làm gı̀ có chuyện đó ! Xuye” n chı̉ đoán mò ! Xuye” n gật gù , ranh mãnh:
- Có the” chuyện đó tui đoán mò . Nhưng chuyện này cha” c là tui đoán trú ng.
- Chuyện gı̀ vậy ? – Hoàng Hò a hỏ i lại, la“ n này giọ ng có vẻ cảnh giác. Xuye” n nheo ma” t:
- Bạn có đem ma” y trái o” i cho tụ i này phải khô ng?
Trướ c câu hỏ i tra” ng trợ n củ a Xuye” n, Hoàng Hò a ba” t giác đưa tay sờ lên tú i qua“ n, miệng a” p ú ng:
- Ơ, ơ, đâu có .
Cú c Hương tie” p luô n:
- Ne” u khô ng đem o” i, cha” c bạn đem theo xoài ?
- Xoài cũ ng khô ng! – Hoàng Hò a lộ vẻ bo” i ro” i – Nhưng ne” u các bạn muo” n ăn, lát nữ a tui đi mua!
- Thô i, mua chi ma” t cô ng! – Xuye” n tủ m tı̉m – Khô ng có trái cây thı̀ bạn la” y kẹo ra đây cũ ng đượ c! Chocolat hay bạc hà gı̀ gı̀ đó !
Trong khi Xuye” n “tra ta” n” Hoàng Hò a thı̀ Cú c Hương và Thụ c khô ng ngừ ng quan sát nét mặt
củ a đo” i phương. Nhưng cả hai cha” ng phát hiện ra mộ t sự bie” n đo” i đặc biệt nào. Hoàng Hò a va” n tỏ vẻ ngơ ngác như vừ a từ xứ sở củ a Mai-ka đáp xuo” ng:
- Các bạn nó i gı̀ tui khô ng hie” u. Trong tú i tui đâu có cây kẹo nào !
- Thật khô ng đa” y ? – Xuye” n nhướ ng ma” t. Hoàng Hò a ba” t đa“ u bự c bộ i:
- Cha” ng lẽ các bạn khô ng tin tui ? Xuye” n nhú n vai:
- Khô ng phải là khô ng tin. Nhưng tụ i này tha” y lạ.
- Có gı̀ đâu mà lạ ! – Hoàng Hò a lie” m mô i – Tui có bao giờ bỏ bánh kẹo trong ngườ i đâu! Cú c Hương thı̀nh lı̀nh chen vào “độ p” mộ t phát:
- Thı̀ khô ng bỏ trong ngườ i, nhưng bỏ trong ngăn bàn!
Các cô gái tưở ng la“ n này đo” i phương sẽ cha” m dứ t trò vờ vịt, nhưng dườ ng như Hoàng Hò a muo” n chứ ng tỏ khô ng có ai lı̀ hơn mı̀nh. Anh nhăn nhó đa“ y vẻ thành thật:
- Ngăn bàn nào ? Sao bữ a nay các bạn nó i chuyện nghe khó hie” u quá trờ i ! Ro“ i nhı̀n đo“ ng ho“ trên tay, anh ho” t hoảng kêu lên:
- Che” t, sa” p he” t giờ bán vé ro“ i ! Các bạn…
Nhưng Xuye” n khô ng đe” cho Hoàng Hò a nó i he” t câu. Nó lạnh lù ng ca” t ngang:
- Bữ a nay khô ng xem thı̀ mai mo” t xem chứ lo gı̀! Vả lại, bạn đó ng kịch hay tha” y mo“ cò n xem kịch chi nữ a !
- Xuye” n nó i gı̀ vậy ? – Hoàng Hò a nhı̀n sữ ng Xuye” n – Tui đó ng kịch ho“ i nào ? Xuye” n nhe” ch mép:
- Bạn bảo bạn khô ng đó ng kịch, vậy tui hỏ i thật, bạn có bie” t Vũ Thị Hoàng Hoa là nhân vật nào không?
Trướ c câu hỏ i ba” t tha“ n củ a Xuye” n, nét mặt Hoàng Hò a bo” ng lộ vẻ hoang mang. Anh ngớ ra mộ t lát, ro“ i chép miệng:
- Dı̃ nhiên là bie” t. Nó là em tui. Xuye” n gật gù :
- Nó i chung, bạn cũ ng khô ng đe” n no” i kém thành thự c la” m! Vậy bạn có bie” t em bạn họ c trườ ng nào khô ng?
- Thı̀ trườ ng mı̀nh! – Hoàng Hò a đáp, mặt va” n cò n ngơ ngác.
- Trườ ng mı̀nh, nhưng lớ p ma” y ?
- 11A3! Nhưng làm gı̀ bạn hỏ i kỹ the” ?
Xuye” n cha” ng màng đe” m xı̉a đe” n tha” c ma” c củ a đo” i phương, tie” p tụ c hỏ i:
- Vậy bạn có bie” t lớ p 11A3 na“ m ở đâu khô ng? Hoàng Hò a lie” m mô i:
- Thı̀ na“ m ở trong… trườ ng mı̀nh!
- Bạn đừ ng có vờ vịt! – Xuye” n nhăn mặt – Trong trườ ng mı̀nh, nhưng nó na“ m ở cho” nào ?
- Nó na“ m ở cho” nào làm sao tui bie” t đượ c!
Cú c Hương ngo“ i ngoài theo dõ i cuộ c “hỏ i đáp khoa họ c” nãy giờ , đe” n đây tứ c mı̀nh khô ng chịu đượ c, lie“ n vọ t miệng:
- Ne” u bạn khô ng muo” n nó i thı̀ đe” tui nó i giù m cho! Nó na“ m ở ngay lớ p mı̀nh đa” y! Hai lớ p họ c chung mộ t phò ng. Buo” i chie“ u tụ i mı̀nh, buo” i sáng tụ i 11A3!
- Tui khô ng bie” t thật chứ đâu phải giả bộ ! – Hoàng Hò a tỏ vẻ bự c bộ i – Nhưng đie“ u đó thı̀ có liên quan gı̀ đe” n tui ?
Cú c Hương trợ n ma” t:
- Sao lại khô ng liên quan? Khô ng nhữ ng họ c chung phò ng, nhỏ Hoàng Hoa cò n ngo“ i chung bàn vớ i tụ i này nữ a, vậy mà khô ng liên quan hả ?
- Liên quan gı̀ đâu ? – Hoàng Hò a hỏ i lại, giọ ng thật như đe” m.
Bộ mặt ngớ nga” n củ a anh càng khie” n Cú c Hương điên tie” t. Nó nghie” n răng:
- Đe” n giờ “sinh tử ” này mà bạn cò n chưa chịu “thú nhận tộ i lo” i” hả ? Vậy chứ ai vie” t thư nhờ nhỏ Hoàng Hoa bỏ vào ngăn bàn tụ i này ?
Đe” n đây Hoàng Hò a có vẻ hie” u ra các cô gái đang muo” n đe“ cập tớ i chuyện gı̀. Anh bật kêu lên:
- Trờ i đa” t ơi! Hó a ra các bạn nghı̃ tui là anh chàng Phong Khê nào đó hả ? Xuye” n cườ i lạnh lẽo:
- Đoan cha” c chứ khô ng phải là nghi ! Cò n ai tro“ ng khoai đa” t này nữ a ! Hoàng Hò a giơ hai tay lên trờ i:
- Thật là oan hơn oan Thị Kı́nh! Tui có bie” t Phong Khê là ai đâu ! Cú c Hương cườ i mũ i:
- Bạn khô ng bie” t nhưng tụ i này bie” t! Đó là mộ t anh chàng thie” u dũ ng cảm, lại ưa cãi chày cãi co” i!
Bie” t Cú c Hương “chử i xỏ” mı̀nh nhưng Hoàng Hò a khô ng tı̀m ra lý lẽ nào đe” tự biện hộ . Anh thie” u não:
- Tui đã nó i là các bạn nha“ m ro“ i ! Tui khô ng phải là Phong Khê ! Cú c Hương cưò i kha” y:
- Chứ cha” ng lẽ anh chàng Phong Khê có cái tật cho” i leo lẻo kia lại là em gái bạn?
- Tui khô ng bie” t! – Hoàng Hò a cườ i gượ ng gạo – Đe” tui ve“ tui hỏ i nó ! Ne” u quả thật chı́nh nó bày ra cái trò này, tui sẽ “ký” nó … lủ ng sọ !
- Thô i nghen! – Xuye” n nheo ma” t – Mı̀nh làm thı̀ mı̀nh chịu, đừ ng có đo” va” y cho ngườ i khác!
- Tui… tui…
Hoàng Hò a đỏ mặt a” p ú ng hai, ba tie” ng nhưng ro“ i bie” t càng cãi chı̉ càng to” lép ve” , anh vộ i vã kie” u từ và đứ ng dậy quay lưng đi tha” ng mộ t mạch.
CHƯƠNG 12
Cò n lại ba người, Cúc Hương ngó Xuyên:
- Hân ngoan co” ghê hén mày ?
- Ừ
- Không hiểu sao ha” n lại sợ tụ i mı̀nh dữ vậy! – Cú c Hương tie” p tụ c, giọ ng băn khoăn – Ne” u ha” n thú nhận ha” n là Phong Khê, tụ i mı̀nh đâu có “ăn thịt” ha” n! Ngượ c lại, mı̀nh cò n có “cảm tı̀nh” vớ i ha” n nữ a là khác!
- Cảm tı̀nh vớ i ai ? – Thụ c vụ t hỏ i.
- Vớ i anh chàng Phong Khê củ a mày chứ vớ i ai!
- Lại xạo đi! – Thụ c tre“ mô i – Mày vớ i con Xuye” n lú c nào cũ ng hăm he “lộ t da” ngườ i ta mà bây giờ lại bảo có cảm tı̀nh!
- Mày ngo” c la” m! “Lộ t da” là mộ t chuyện, cò n “cảm tı̀nh” là chuyện khác. Ha” n nhờ nhỏ em nhét
thư vào ngăn bàn đe” cho tụ i mı̀nh vào xie” c, cái tộ t tày đı̀nh đó phải trừ ng trị đe” n nơi đe” n cho” n. Nhưng việc ha” n cung ca” p thự c pha” m mộ t cách tận tụy và đe“ u đặn theo yêu ca“ u củ a tụ i mı̀nh, chuyện đó mı̀nh phải ghi lò ng tạc dạ. O^ ng bà cha” ng bảo “A˘ n cây nào rào cây na” y” là gı̀!
Thụ c bật cườ i:
- Mày đú ng là chı̉ quan tâm đe” n mo” i chuyện ăn uo” ng! He” ai cho mày ăn, dù chı̉ mộ t viên kẹo thô i, cũ ng khie” n mày xú c độ ng và nhớ ơn suo” t đờ i!
Cú c Hương thản nhiên:
- Thı̀ so” ng có tı̀nh nghı̃a là phải vậy chứ sao! Tao đâu phải hạng ngườ i ăn cháo đá bát!
Thụ c tı́nh chọ c Cú c Hương chơi nhưng tha” y đo” i phương đo” i đáp như vậy, nó chı̉ bie” t ngo“ i nga” n tò te. Xuye” n ngó Thụ c, cườ i hı̀ hı̀:
- Mày nó i khô ng lại cá miệng ăn da“ u ăn mỡ củ a con Cú c Hương đâu. Hoàng Hò a cò n bị nó ba” t nạt thie” u đie“ u vãi mật, mày ăn thua gı̀!
- Thô i, đừ ng nha” c đe” n ha” n nữ a! – Cú c Hương nhăn mặt – Đo“ dám làm mà khô ng dám chịu! Xuye” n thong thả:
- Theo tao, ha” n khô ng phải khô ng dám chịu. Có đie“ u ha” n lâm vào the” kẹt.
- The” kẹt? – Cú c Hương tro” ma” t.
- Ư` ! – Xuye” n gật đa“ u – Mày nhớ lú c tặng tụ i mı̀nh ba trái xoài, ha” n vie” t gı̀ khô ng? Xuye” n chưa kịp đáp, Thụ c đã buộ t miệng đọ c:
Khi chưa bie” t thı̀ kêu huye“ n bı́ Lú c hay ra giản dị la” m thay Xoài ngon ba trái trao tay
Mong ra“ ng gặp gỡ sau này có khi Cú c Hương lie” c Thụ c:
- Chà, cô nương này thuộ c thư tı̀nh làu làu cò n hơn thuộ c ca dao nữ a, Xuye” n ơi! Trong khi Thụ c đa” m thù m thụ p vào lưng Cú c Hương thı̀ Xuye” n chậm rãi giải thı́ch:
- Căn cứ vào bài thơ mà con Thụ c vừ a đọ c thı̀ ngay từ lú c đó , ha” n đã có ý định giáp mặt vớ i tụ i mı̀nh. Cái câu “mong ra“ ng gặp mặt sau này có khi” đã to” cáo đie“ u đó .
- Vậy sao lú c “gặp gỡ “, ha” n lại cho” i bai bải ? – Cú c Hương tha” c ma” c.
- Đơn giản thô i! – Xuye” n nhú n vai – Ha” n khô ng định che gia” u sự thật, nhưng ha” n muo” n tự ha” n nó i ra đie“ u đó . Đa“ ng này, ha” n chưa kịp tie” t lộ đã bị tụ i mı̀nh khám phá ra. Vı̀ vậy, ha” n “quê”.
Đành cho” i bay cho” i bie” n. Cú c Hương gụ c gặc đa“ u:
- Mày có lý! Nhưng cha” ng lẽ ha” n cho” i tớ i già ?
- Cái đó thı̀ tao khô ng bie” t! Nhưng vớ i nhữ ng chứ ng cớ rành rành như vậy, tao nghı̃ sớ m muộ n
gı̀ ha” n cũ ng phải thú nhận! Cú c Hương lie” c đo“ ng ho“:
- Thô i, tụ i mı̀nh ve“ đi, khuya ro“ i! Chuyện đó từ từ tı́nh. Đa“ ng nào ngày mai tụ i mı̀nh cũ ng gặp lại ha” n. Đe” xem to” i nay anh em ha” n bàn cách đo” i phó vớ i tụ i mı̀nh như the” nào!
Ba cô gái đinh ninh anh em Hoàng Hò a sẽ “hợ p tác” vớ i nhau nghı̃ ra mộ t “độ c chiêu” nào đó đe” “gỡ bı́”. Nào ngờ chie“ u hô m sau, Hoàng Hò a va” n tie” p tụ c giở mử ng cũ . Khi các cô gái vây lại cha” t va” n, anh cứ lı̀ ra:
- Tui đã nó i ro“ i. Tui khô ng phải là Phong Khê. Cú c Hương qua” c ma” t:
- Bạn đã hỏ i chuyện em bạn chưa?
- Ro“ i.
- Em bạn bảo sao?
- Nó bảo nó khô ng bie” t gı̀ he” t. Cú c Hương “hứ ” mộ t tie” ng:
- Nó nó i vậy mà bạn tin đượ c hả? Hoàng Hò a gãi gáy:
- Chứ khô ng tin thı̀ tui bie” t làm gı̀?
- Ký cho nó lủ ng sọ chứ làm gı̀!
Bie” t Cú c Hương nha” c lại lờ i hăm dọ a to” i hô m qua đe” trêu mı̀nh, Hoàng Hò a thoángbo” i ro” i. Nhưng anh chưa kịp nghı̃ ra cách “trả mie” ng” thı̀ Xuye” n đã hừ giọ ng:
- Bạn khô ng bie” t, em bạn cũ ng khô ng bie” t, vậy ai là ngườ i bỏ thư vô ngăn bàn? Bị quay như de” , Hoàng Hò a đâm quạu:
- Các bạn muo” n bie” t thı̀ đi mà đie“ u tra la” y, sao cứ nhè tui mà hỏ i!
- Khỏ i ca“ n bạn nha” c! – Xuye” n lạnh lù ng – Tụ i tui đã đie“ u tra ro“ i! Ke” t quả đie“ u tra cho tha” y bạn chı́nh là Phong Khê!
- Trờ i ơi là trờ i! – Hoàng Hò a đưa hai tay lên vò đa“ u – Đie“ u tra vậy mà cũ ng bày đặt đie“ u tra! Đú ng là nhữ ng thám tử hạng bét!
Xuye” n tái mặt:
- Bạn nó i ai vậy ?
Bie” t mı̀nh lỡ lờ i nhưng Hoàng Hò a va” n đo” lie“ u:
- Tui khô ng nó i bạn. Tui chı̉ nó i nhữ ng ai đie“ u tra bậy bạ kı̀a!
- Chı́nh con Thụ c đie“ u tra đó ! – Cú c Hương độ t ngộ t xen lờ i – Bạn dám bảo nó là “hạng bét” phải không?
Nghe nha” c đe” n Thụ c, mặt Hoàng Hò a độ t nhiên bie” n sa” c, anh lú ng tú ng như gà ma” c tó c:
- Khô ng, khô ng… tui đâu có nó i Thụ c…
Tha” y tı̀nh hı̀nh càng lú c càng trở nên căng tha” ng, ro” i ra” m, mı̀nh lại có nguy cơ bị đưa ra làm bia đỡ đạn, Thụ c vộ i vã kéo tay Xuye” n và Cú c Hương:
- Thô i, tụ i mı̀nh vô lớ p đi! Sa” p đe” n giờ họ c ro“ i.
Nó i xong, khô ng ca“ n bie” t Xuye” n và Cú c Hương có đo“ ng ý hay khô ng, Thụ c ha” p ta” p kéo cả hai chạy mộ t lèo, bỏ mặc Hoàng Hò a đang hậm hự c đứ ng trô ng theo.
Nhưng đâu chı̉ có Hoàng Hò a hậm hự c, Xuye” n và Cú c Hương bụ ng cũ ng đang tứ c anh ách. Vừ a đi theo Thụ c, Cú c Hương vừ a làu bàu:
- Thật tao chưa tha” y ai “mặt dày” như “sư phụ ” Hoàng Hò a này! Cò n Xuye” n thı̀ lie” c Thụ c, dài giọ ng:
- Mày ba” t đa“ u ca bản “thô i là he” t chia ly từ đây” đi là vừ a! Từ nay đừ ng có mà tơ tưở ng đe” n Phong Khê Phong Khie” c gı̀ nữ a!
Bie” t hai bạn đang cáu, Thụ c cha” ng nó i gı̀, chı̉ cườ i tủ m tı̉m cho qua chuyện.
No” i a” m ứ c kéo dài đe” n hai ngày sau. Trong thờ i gian đó , Hoàng Hò a luô n tı̀m cách tránh mặt ba cô gái. Tụ i Xuye” n cũ ng cha” ng buo“ n lie” c anh la” y mộ t cái. Hai bên như nhữ ng ngườ i khô ng quen bie” t.
Đe” n ngày thứ ba, Phán lên. Vừ a tha” y bó ng anh ngoài cử a lớ p, Cú c Hương đã chạy vụ t ra. Lò ng đa“ y hờ n giận, nó đang mong gặp ngườ i quen đe” xả bớ t no” i ua” t ứ c. Nhưng ma” t vừ a chạm mie” ng vải đen trướ c ngự c Phán, Cú c Hương bo” ng tha” y đa“ u mı̀nh “nguộ i” ha” n đi. Nó chợ t tha” y sự bự c dọ c củ a mı̀nh so vớ i no” i ma” t mát củ a Phán thật cha” ng tha” m vào đâu. Và thay vı̀ hung hăng ke” tộ i Hoàng Hò a, giọ ng nó bo” ng trở nên bù i ngù i:
- Bạn mớ i lên hả?
- Ư` , tui mớ i lên ho“ i mườ i giờ sáng.
Cú c Hương định nó i vài lờ i chia buo“ n nhưng lại tha” y câu mı̀nh định nó i có vẻ khách sáo nên cứ a” p a a” p ú ng như đang ngậm ne” p dẻo trong mo“ m. Tha” y điệu bộ ló ng nga ló ng ngó ng củ a Cú c Hương, Phán đoán ngay ra tâm trạng củ a ngườ i đo” i diện. Anh cũ ng cha” ng muo” n ngườ i khác nha” c de” n no” i đau củ a mı̀nh nên hỏ i lảng sang chuyện khác:
- Lớ p mı̀nh ma” y bữ a nay có gı̀ lạ khô ng?
- Cũ ng vậy thô i! A`, có mộ t chuyện.
- Chuyện gı̀?
- Chuyện anh chàng Phong Khê đó ! Phán sự c nhớ ra:
- A`, hô m trướ c các bạn đi gặp anh ta ke” t quả ra sao ? Cú c Hương sa“ m mặt:
- Ha” n khô ng chịu nhận. Lại cò n chê tụ i này là thám tử hạng bét. Thật tứ c muo” n no” đom đó m ma” t!
Ro“ i ba“ ng mộ t giọ ng tứ c to” i, Cú c Hương la“ n lượ t thuật lại nhữ ng cuộ c “đụ ng độ” với Hoàng Hò a trong ma” y ngày qua.
Nghe xong, Phán cườ i:
- Muo” n anh chàng Phong Khê phải “hiện nguyên hı̀nh” đâu có khó !
- Khô ng khó ?
- Ư` , có mộ t cách.
Cú c Hương trò n ma” t:
- Cách gı̀ vậy ? Phán thủ ng tha” ng:
- Hẹn gặp ha” n.
- Hẹn gặp?
– Ư` .
Cú c Hương lie” m mô i:
- Làm sao hẹn?
- Thı̀ cứ làm như trướ c nay. Đặt thư trong ngăn bàn. Nó i ra“ ng trướ c lú c chia tay, các bạn muo” n gặp mặt ha” n mộ t la“ n.
Cú c Hương gật gù :
- Hay đa” y! Đe” tui hỏ i ý kie” n con Xuye” n!
Sau khi nghe Cú c Hương thuật lại ke” hoạch củ a “tha“ y dù i” Phán củ i, Xuye” n tán thành ngay:
- Cha” c tụ i mı̀nh phải làm vậy thô i! Cha” ng cò n cách nào khác. Ro“ i nó giụ c Cú c Hương:
- Mày soạn “to” i hậu thư” đi!
- Ngay bây giờ ?
- Ư` , ngay bây giờ . Cò n ma” y hô m nữ a là nghı̉ hè ro“ i. Ne” u trù trừ sẽ khô ng kịp. Cú c Hương lại lưỡ ng lự :
- Vie” t “văn xuô i” hay “văn va“ n”? Ne” u làm thơ, phải kêu Phán củ i!
- Khỏ i! – Xuye” n pha” y tay – Giờ phú t này khô ng ca“ n phải “thơ tha” n”. Cứ vie” t sao cho mù i ma” n, he” đọ c xong ha” n phải vừ a khó c vừ a chạy thụ c mạng đi kie” m tụ i mı̀nh.
Cú c Hương khô ng tha” c ma” c nữ a. Nó xı́ch lại gó c bàn, lặng lẽ ngo“ i “sángtác”. Thụ c nãy giờ khô ng nó i gı̀, bo” ng nhı̀n Xuye” n băn khoăn:
- Rủ i anh ta khô ng trả lờ i thı̀ sao?
- Cha” ng sao cả! – Xuye” n thản nhiên – Đây là mộ t cách kie” m tra. Ne” u khô ng dám gặp tụ i mı̀nh,
ha” n đı́ch thị là Hoàng Hò a khô ng sai mộ t mảy. Cò n ne” u khô ng phải là Hoàng Hò a, the” nào ha” n cũ ng da” n xác đe” n!
Nghe Xuye” n nó i vậy, tự nhiên trong lò ng Thụ c bo” ng ló e lên mộ t tia hy vọ ng. Ư` , bie” tđâu đa” y! Bie” t đâu Phong Khê khô ng phải là Hoàng Hò a, mà là mộ t ngườ i khác. Mộ t ngườ i gio” ng như lâu nay Thụ c va” n hı̀nh dung. Nhưng ý tưở ng mớ i mẻ đó kô ng kéo dài đượ c lâu. Nghı̃ đe” n nhữ ng sự kiện die” n ra trong thự c te” , Thụ c ba” t giác thở dài. Căn cứ vào mo” i quan hệ giữ a Hoàng Hò a và Hoàng Hoa, Phong Khê khô ng the” là ai khác ngoài anh chàng lớ p trưở ng hào hoa. Và như vậy cuộ c “hẹn hò” củ a bọ n Thụ c cha” c cha” n sẽ ba” t thành. Đú ng như Xuye” n nó i, đã lỡ cho” i bai bải mı̀nh khô ng phải là Phong Khê thı̀ cha” ng có lý nào Hoàng Hò a lại cha” p nhận cuộ c gặp gỡ này.
Trong khi Thụ c đang nghı̃ vơ nghı̃ va” n thı̀ Cú c Hương đã thảo xong lá thư. Nó đưa cho Xuye” n.
- Lâm ly la” m! – Đọ c xong Xuye” n gật đa“ u khen – Kie” n trong hang mà đọ c đượ c lá thư này cũ ng phải bò ra, huo” ng gı̀ Hoàng Hò a! Nhưng mày quên mộ t đie“ u cự c kỳ quan trọ ng!
- Đie“ u gı̀ ? – Cú c Hương ngạc nhiên.
- Ngày giờ và địa đie” m.
- Cha mẹ ơi! Chuyện quan trọ ng vậy mà khô ng hie” u sao tao bo” ng quên béng đi ma” t! Vừ a kêu lên, Cú c Hương vừ a giật tờ gia” y trên tay Xuye” n. Nó lăm lăm cây vie” t trên tay:
- Tụ i mı̀nh hẹn gặp ha” n ở đâu đây ? Xuye” n nhú n vai:
- Tùy mày “bo” trı́”. Cú c Hương gãi đa“ u:
- Ơ’ nhà hát Hò a Bı̀nh hén?
- Mày lú c nào cũ ng đù a đượ c! – Xuye” n làu bàu. Cú c Hương rụ t co” :
- Thô i, hẹn tại quán kem Dạ Lan vậy.
- Cạnh ho“ Con Rù a hả ? – Xuye” n nhướ ng ma” t.
- Ư` , đượ c khô ng? Tụ i mı̀nh sẽ hẹn gặp ha” n tại đó lú c năm giờ chie“ u mo” t!
- Hỏ i con Thụ c coi! – Xuye” n ha” t hàm.
Nhưng Thụ c cha” ng có ý kie” n gı̀. Nó chı̉ buô ng thõ ng:
- Tùy tụ i mày!
Trong thâm tâm, Thụ c khô ng tin lá thư Cú c Hương dày cô ng soạn thảo sẽ đượ c ho“ i âm. Hoàng Hò a nha” t định sẽ khô ng dám gặp mặt bọ n Thụ c, như vậy anh ta cha” ng ma” t cô ng trả lờ i làm gı̀. Nhưng đa“ u giờ chie“ u hô m sau, khi Thụ c hờ hữ ng thò tay vào ngăn bàn, nó bo” ng giật ba” n ngườ i khi chạm phải mộ t ma” u gia” y nhỏ ga” p tư. – Mở ra coi! – Xuye” n và Cú c Hương cù ng thảng tho” t kêu lên.
Tờ gia” y đượ c mở ra. Trong đó chı̉ vỏ n vẹn có ba chữ : “Mı̀nh sẽ đe” n”.
CHƯƠNG 13
Cú c Hương tı̀m gặp Phán củ i:
- Năm giờ chie“ u nay bạn rảnh khô ng?
- Rảnh. Chi vậy?
- Đi vớ i tụ i này!
- Đi đâu?
Cú c Hương nháy ma” t:
- Đi gặp anh chàng Phong Khê chứ đi đâu! Ke” hoạch củ a bạn đã thành cô ng ro“ i. Hô m qua ha” n đã gử i thư đo“ ng ý gặp mặt tụ i này!
– O“ .
- Khỏ i “o“ “. Sao, bạn có đi khô ng? Như la“ n trướ c, Phán lại gãi đa“ u:
- Tui đi theo làm gı̀?
Cú c Hương “hứ ” mộ t tie” ng:
- Làm như bạn cha” ng có câu nào hay hơn a” y! Lú c nào cũ ng “tui đi theo làm gı̀”! Đi theo đe” “bảo vệ” cho… con Thụ c chứ làm gı̀! Cái vụ hẹn gặp này do bạn bày ra chứ đâu phải tụ i này!
Trướ c mo“ m mép dẻo quẹo củ a Cú c Hương, Phán he” t đườ ng từ cho” i, đành nhe răng cườ i trừ:
- Ư` , thı̀ đi. Nhưng tui nó i trướ c, tớ i đó tui ngo“ i im, khô ng hó hé gı̀ he” t à nghen!
- Ai mượ n bạn hó hé! – Cú c Hương nghinh mặt – Bạn xı́a vào có khi lại hỏ ng bét! Tụ i này chı̉ ca“ n có bạn ngo“ i bên cạnh đó ng vai “ô ng kẹ” đe” “hù ” Hoàng Hò a thô i!
Phán rụ t co” :
- Hoàng Hò a là lớ p trưở ng, sứ c ma” y sợ tui!
- Lớ p trưở ng thı̀ lớ p trưở ng chứ ! – Cú c Hương bı̃u mô i – Ha” n lı̀a khỏ i lớ p cũ ng gio” ng như cọ p lı̀a khỏ i rừ ng, đâu dám dọ a da” m ai. Giáp mặt con Thụ c, ha” n lại càng run. Lú c đó , bạn ngo“ i bên cạnh chı̉ ca“ n trợ n ma” t mộ t cái là ha” n xı̉u lie“ n!
Phán phı̀ cườ i:
- Cú c Hương nó i cứ y như thật!
- Thật trăm pha“ n trăm chứ khô ng có “y như y nhie” c” gı̀ he” t! Phán ha” ng giọ ng:
- Rủ i Phong Khê khô ng phải là Hoàng Hò a thı̀ sao?
- Lại càng khỏ e! – Cú c Hương vung tay – Ne” u là ngườ i lạ, mı̀nh càng de” ba” t nạt!
- Bạn có vẻ khoái ba” t nạt ngườ i khác? – Phán trêu.
- Chứ sao! Đó là “lẽ so” ng” củ a tui mà.
Cú c Hương trả lờ i tı̉nh queo khie” n Phán he” t đườ ng chọ c ghẹo. Anh chı̉ bie” t nha” m ma” t xá dài. Chie“ u hô m đó , Phán đạp xe theo ba cô gái đe” n ho“ Con Rù a. Nhữ ng chie” c ghe” đá quanh bờ ho“ lác đác ngườ i ngo“ i. Nhữ ng vò i phun khô ng ngừ ng ba” n lên khô ng trung nhữ ng bô ng hoa tra” ng xó a nom thật vui ma” t. Cả bọ n ta” p xe vào quán Dạ Lan.
Xuye” n coi đo“ ng ho“ :
- Cò n mườ i lăm phú t nữ a mớ i đe” n giờ G. Tụ i mı̀nh có the” kêu kem “chén” thoải mái.
- Ai trả tie“ n? – Cú c Hương hỏ i ngay. Xuye” n nhe” ch mép:
- Phong Khê! Lát nữ a, tao sẽ ba” t ha” n “xùy” tie“ n ra! Thụ c chớ p ma” t:
- Rủ i anh ta khô ng đe” n thı̀ sao? – Sao lại khô ng đe” n! – Xuye” n nhú n vai – Chı́nh ha” n đã nhận lờ i ro“ i kia mà!
- Tao chı̉ nó i rủ i chứ bộ ! Xuye” n nhı̀n Phán, cườ i cườ i:
- Ne” u vậy thı̀ ngườ i nhận lãnh “vinh dự ” đó là ô ng bạn vàng củ a mı̀nh đây chứ cò n ai. Cú c Hương khoái chi, xo” câu tie” ng Anh mớ i họ c:
- Oh! Great idea!
Mặc cho hai cô gái “ta” n cô ng”, Phán chı̉ ngo“ i cườ i cườ i. Tha” y vậy, Cú c Hương “đe”” lie“ n:
- Nghe nó i đượ c “the” cho” ” Phong Khê, khoái quá ngo“ i cườ i tủ m tı̉m hoài hén!
Lờ i nó i “a” n dụ ” củ a Cú c Hương khie” n Phán đỏ mặt. Anh giả vờ đưa ma” t nhı̀n ra ho“ .
Thụ c cũ ng lú ng tú ng khô ng kém. Cũ ng như Phán, nó làm ra vẻ như đang say sưa nga” m nghı́a nhữ ng ngườ i đi lại trên đườ ng. Bo” ng Thụ c giật ba” n ngườ i, ho” t hoảng kêu lên:
- Kı̀a!
Xuye” n và Cú c Hương nhớ n nhác quay ra:
- Gı̀ vậy?
- Hoàng Hò a! – Thụ c đáp, giọ ng chưa he” t thảng tho” t.
Cù ng lú c đó , Xuye” n và Cú c Hương đã kịp nhı̀n tha” y Hoàng Hò a vớ i chie” c cú p 82 quen thuộ c. Anh đang lượ n vò ng cung quanh bờ ho“ , hướ ng ve“ phı́a quán Dạ Lan. Xuye” n nghe tim mı̀nh đập thı̀nh thịch. Nó quay lại nhı̀n Thụ c và Cú c Hương, khẽ giọ ng dặn:
- Tụ i mày ngo“ i nhı́ch vô trong mộ t chú t đi! Cứ bı̀nh tı̃nh, đe” tao đo” i phó .
Hai cô gái tuân lệnh răm ra” p. Nhı̀n vẻ mặt kha” n trương củ a Xuye” n, Cú c Hương hie” u ra“ ng cuộ c “đụ ng độ” la“ n này sẽ căng tha” ng hơn nhữ ng la“ n trướ c nhie“ u. La“ n này ye” u to” ba” t ngờ khô ng cò n
là lợ i the” củ a bọ n Xuye” n nữ a, Hoàng Hò a đã có thı̀ giờ chua” n bị. Anh ta sẽ khô ng đe” cho bọ n Xuye” n ta” n cô ng to” i tăm mặt mũ i như hô m nào. Cha” c cha” n anh ta sẽ phản đò n. Vớ i nhữ ng thứ “vũ khı́” gı̀, chı̉ có trờ i mớ i bie” t…
Nhữ ng ý nghı̃ trong đa“ u Cú c Hương chưa kịp die” n ra he” t, chie” c cú p màu xanh củ a Hoàng Hò a đã trờ tớ i trướ c quán.
Nhưng Hoàng Hò a cha” ng tỏ vẻ gı̀ muo” n ghé vào đie” m hẹn. Va” n khô ng giảm to” c độ , anh thản nhiên lướ t qua mặt bọ n Xuye” n, đảo mộ t vò ng ro“ i chui tọ t vào đườ ng Võ Văn Ta“ n, ma” t hú t. Ba cô gái chı̉ bie” t giương ma” t ngơ ngác nhı̀n theo.
- Sao lạ vậy cà? – Cú c Hương hỏ i tro” ng tro” ng, giọ ng nga” n ngơ.
- Có gı̀ đâu mà lạ! – Thụ c đáp, co” gia” u mộ t tie” ng thở phào nhẹ nhõ m – Anh ta khô ng muo” n gặp tụ i mı̀nh thı̀ thô i!
- Nhưng ha” n đã bảo là ha” n sẽ đe” n kia mà?
- Thı̀ ha” n đã đe” n! – Xuye” n lên tie” ng, chậm rãi – Nhưng ha” n khô ng muo” n ghé vào!
- Ne” u vậy thı̀ đe” n làm gı̀? – Cú c Hương kô ng nén đượ c ba” t bı̀nh. Xuye” n tặc lưỡ i:
- Chı̉ vı̀ tụ i mı̀nh đã tı́nh sai mộ t nướ c cờ .
Vừ a nó i, Xuye” n vừ a khẽ đưa ma” t nhı̀n Phán, nãy giờ đang ngo“ i im lı̀m trên ghe” theo lệnh củ a Cú c Hương. Ba” t gặp tı́n hiệu củ a Xuye” n, Cú c Hương vỡ lẽ ngay. Nó gật gù :
- Hó a ra là do Phán củ i! Chı́nh vı̀ tha” y anh ta ngo“ i lù lù ở đây nên Hoàng Hò a bỏ chạy luô n chứ gı̀!
Giọ ng củ a Cú c Hương oang oang, Xuye” n muo” n ngăn mà khô ng kịp. Phán gượ ng gạo phân tra“ n:
- Tại bạn rủ tui đi theo chứ bộ !
Sợ Cú c Hương no” i khù ng “độ p” Phán, Xuye” n vộ i vàng can thiệp:
- Đú ng ra, khô ng tại ai trong tụ i mı̀nh cả. Chı̉ tại tên Phong Khê “thỏ đe”” kia thô i. Mộ t ngườ i đàn ô ng chân chı́nh là mộ t ngườ i đàn ô ngkhô ng bao giờ tha” t hẹn vớ i phụ nữ , dù gặp ba” t cứ tı̀nh
huo” ng nào! Nhưng Phong Khê đã hành độ ng mộ t cách thie” u lịch sự . Ha” n đã tỏ ra to“i tệ hơn tụ i mı̀nh tưở ng!
Sau khi “rủ a xả” Phong Khê khô ng tie” c lờ i, Xuye” n ke” t thú c bản cáo trạng ba“ ng mộ t giọ ng kiên quye” t:
- Ke” từ giờ phú t này, tao tuyên bo” “khai tử ” nhân vật Phong Khê. Tụ i mı̀nh đừ ng bao giờ nha” c đe” n ha” n nữ a. Cứ coi như khô ng có ha” n trên cõ i đờ i này và nhữ ng chuyện vừ a qua chı̉ là mộ t gia” c mơ…
- Mộ t gia” c mơ “ngọ t ngào” và chứ a nhie“ u calori! – Cú c Hương xuýt xoa. Xuye” n khẽ lườ m Cú c Hương ro“ i quay sang Thụ c, tie” p:
- Cò n cô tie” u thư nhà này nên ba” t đa“ u ta” y rử a hı̀nh ảnh tay Phong Khê ma” c toi kia khỏ i đa“ u ó c là vừ a, dù đó là hı̀nh ảnh củ a Hoàng Hò a hay củ a ba” t cứ mộ t anh chàng tưở ng tượ ng nào!
Cú c Hương gật gù tie” p:
- Và “đie“ n vào cho” tro” ng” ba“ ng hı̀nh ảnh củ a… Phán củ i!
“Lờ i bàn” tra” ng trợ n củ a Cú c Hương khie” n cả Phán la” n Thụ c đe“ u đỏ mặt. Thụ c đập tay lên lưng Cú c Hương:
- Nó i bậy nè!
- Bậy gı̀! – Cú c Hương trợ n ma” t – Từ khi phát hiện Phong Khê là Hoàng Hò a, tı̀nh cảm mày ba” t đa“ u rụ c rịch chuye” n hướ ng, bộ tao đui sao khô ng bie” t!
Ro“ i khô ng đợ i cho Thụ c mở miệng cho” ng che” , Cú c Hương nháy ma” t vớ i Phán:
- Tui nó i vậy, bạn có ý kie” n gı̀ khô ng?
Trướ c câu hỏ i ngang phè củ a Cú c Hương, Phán cha” ng bie” t phải đáp như the” nào, chı̉ la” p ba” p:
- Ơ, tui… tui…
Cú c Hương gật đa“ u, ranh mãnh:
- A`, ý bạn muo” n nó i là “tui đo“ ng ý” nhưng xú c độ ng quá nó i khô ng ra lờ i chứ gı̀! Thô i đượ c ro“ i, như vậy thı̀ từ ngày mai trở đi, bạn đượ c quye“ n đi chơi chung vớ i tụ i này, đượ c quye“ n làm thơ tặng con Thụ c tha ho“ , mo” i ngày mườ i bài cũ ng đượ c, ro“ i mo” i khi tụ i này đi ăn đi uo” ng, bạn lại đượ c quye“ n trả tie“ n thoải mái…
- Tui… tui khô ng đi vớ i các bạn đượ c đâu! – Phán a” p ú ng.
- Chà, chà! – Cú c Hương hừ giọ ng – Vừ a nghe nó i tớ i khoản “đượ c quye“ n trả tie“ n” đã phát hoảng lên ro“ i phải khô ng? “Yêu” gı̀ kỳ “dzậy”?
- Khô ng phải tại chuyện đó !
- Chứ tại chuyện gı̀? Phán chép miệng:
- Ngày mai tui… ve“ quê ro“ i! Cú c Hương trò n ma” t:
- Ve“ gı̀ ve“ hoài vậy?
– Ư` .
Phán lơ đãng đáp, đa“ u ó c cò n mải nghı̃ ngợ i tận đâu đâu. Cú c Hương nhăn mặt:
- Ư` là sao? Bạn ve“ chừ ng nào lên?
- Khô ng lên nữ a! La“ n này tui ve“ luô n! – Giọ ng Phán buo“ n buo“ n. Lờ i tie” t lộ củ a Phán khie” n ba cô gái sử ng so” t:
- Ve“ luô n? Sao vậy? Phán thở dài:
- Ba tui ma” t ro“ i, bây giờ chı̉ cò n mộ t mı̀nh mẹ tui ở nhà. Tui phải ở bên cạnh đe” trông nom, săn só c.
- Chứ anh em củ a bạn đâu? – Xuye” n hỏ i.
- Tui đâu có anh em. Ba mẹ tui chı̉ có mı̀nh tui.
Cảnh ngộ củ a Phán khie” n ba“ u khô ng khı́ sô i độ ng giữ a các cô gái bo” ng cho” c lặng đi. Cú c Hương cha” ng buo“ n chò ng ghẹo Phán nữ a. Mà nó bâng khuâng hỏ i:
- Nhưng bạn phải trở lên thi to” t nghiệp chứ ? Phán la” c đa“ u:
- Cha” c tui khô ng thi. Xuye” n kinh ngạc:
- Như vậy bạn cũ ng khô ng thi đại họ c luô n?
- Ư` . Tui sẽ kie” m mộ t cái nghe“ nào đó ở dướ i quê.
Phán nó i chậm rãi, co” giữ vẻ bı̀nh tı̃nh nhưng Thuc va” n cảm nhận đượ c no” i buo“ n ra“ u cha” t chứ a trong từ ng giọ ng điệu củ a anh. Lò ng se lại, Thụ c ngướ c nhı̀n anh, ngậm ngù i hỏ i:
- Bạn khô ng ở lại thêm vài ngày đượ c sao? Ngày mo” t lớ p mı̀nh liên hoan ro“ i!
Phán ngạc nhiên khi tha” y ma” t Thụ c đỏ hoe. Mộ t no” i xú c độ ng dạt dào dâng lên trong lò ng khie” n Phán mừ ng mừ ng tủ i tủ i. Anh ra” t muo” n nó i vớ i Thụ c là anh thèm ở lại xie” t bao. Anh thèm đượ c chú i đa“ u vào bài vở ô n thi như các bạn. Anh thèm đượ c đặt chân lên giảng đườ ng đại họ c, da” u chı̉ mộ t la“ n thô i. Anh cũ ng ra” t muo” n nó i vớ i Thụ c là anh luô n ao ướ c đượ c ở bên cạnh Thụ c đe” ngày nào cũ ng đượ c nhı̀n tha” y Thụ c. Chı̉ nhı̀n tha” y Thụ c thô i, đo” i vớ i anh đã là mộ t nie“ m vui sướ ng lớ n lao ro“ i. Và ne” u Thụ c muo” n, ne” u Xuye” n và Cú c Hương khô ng trêu chọ c, anh sẽ làm thơ tặng Thụ c, ngàn vạn bài, ứ c triệu bài, bao nhiêu cũ ng đượ c. Anh sẽ khô ng làm thơ cho ai, ngoài Thụ c. Hàng trăm ý nghı̃ quay cuo“ ng trong đa“ u Phán. Anh muo” n nó i vớ i Thụ c bao nhiêu là chuyện. Nhưng anh lại khô ng the” đe” mẹ ở nhà mộ t mı̀nh. Anh phải ve“ bên cạnh mẹ, càng sớ m càng to” t. Vı̀ vậy mà ro” t cuộ c, Phán đã cha” ng nó i đượ c mộ t lờ i nào. Anh chı̉ ca” n chặt mô i, lặng lẽ nhı̀n Thụ c và khẽ la” c đa“ u.
- Bạn cho địa chı̉ đi! Mai mo” t tụ i này sẽ vie” t thư cho bạn! – Xuye” n lên tie” ng phá tan sự im lặng.
- Ơ’ dướ i tui khô ng có địa chı̉ rõ ràng như trên này! – Phán lú ng tú ng – Gử i ve“ xã, de” tha” t lạc la” m! Ro“ i tha” y các cô gái mặt mày tiu nghı̉u, Phán vộ i nó i thêm:
- Thô i, đe” tui ghi địa chı̉ củ a các bạn! Có dịp lên thành pho” , tui sẽ ghé thăm. Đang ı̉u xı̀u như bô ng hoa héo, Cú c Hương bừ ng tı̉nh lie“ n:
- Ư` , hay đa” y!
Ro“ i nó vộ i vã xé “rẹt” mộ t tờ gia” y trong cuo” n tập mang theo, miệng lie” n thoa” ng:
- Đe” tui ghi địa chı̉ củ a tui trướ c. Ro“ i tớ i con Xuye” n. Con Thụ c ghi sau cù ng. Chứ ne” u đe” ghi con
Thụ c trướ c, bạn đâu có thèm đọ c tớ i địa chı̉ củ a hai đứ a “bạc phướ c” này!
Câu pha trò củ a Cú c Hương có làm Thụ c vui lên đô i chú t. Nhưng đe” n khi na” n nó t chép địa chı̉ củ a mı̀nh trên tờ gia” y Xuye” n đưa, tự dưng Thụ c tha” y ma” t mı̀nh nhò e đi.
Cho đe” n lú c a” y, Thụ c va” n khô ng hie” u no” i xú c độ ng rưng rưng củ a mı̀nh xua” t xứ từ lò ng cảm thương so” phận khô ng may củ a mộ t ngườ i bạn hay đó chı́nh là no” i nie“ m vương va” n lú c chia tay.
CHƯƠNG 14
Mớ i mườ i hai giờ trưa, lớ p họ c đã đô ng nghẹt ngườ i. Nhữ ng dây kim tuye” n nhie“ u màu va” t lơ lử ng ngang tra“ n phò ng khie” n lớ p họ c rự c rỡ ha” n lên. Từ ng to” p họ c sinh chia nhau làm no” t
nhữ ng cô ng việc cuo” i cù ng dướ i sự “chı̉ đạo” củ a Hoàng Hò a. To” p lau sàn. To” p khuân bàn ghe” . To” p dượ t văn nghệ. Buo” i liên hoan cuo” i năm chưa ba” t đa“ u mà khô ng khı́ đã nhộ n nhịp, huyên náo như hộ i chợ te” t.
Xuye” n, Thụ c và Cú c Hương đượ c phân cô ng trang hoàng bứ c vách cuo” i lớ p. Nhữ ng bô ng hoa gia” y đã đượ c ca” t sa” n. Cú c Hương đứ ng dướ i đa” t bô i ho“ . Thụ c và Xuye” n leo lên ghe” kie” ng chân dán.
- Tie” c quá hén, Xuye” n? – Cú c Hương độ t ngộ t lên tie” ng.
- Chuyện gı̀ vậy?
- Chuyện Phán củ i a” y mà! – Cú c Hương chép miệng – Ha” n bỏ ve“ làm bữ a nay tụ i mı̀nh ma” t vui.
– Ư` .
Xuye” n đáp, co” làm ra vẻ hờ hữ ng. Nó khô ng muo” n nha” c tớ i Phán củ i, sợ Thụ c buo“ n, dù nó
khô ng hie” u tại sao Thụ c lại buo“ n vı̀ sự ra đi củ a Phán đe” n như the” . Chia tay vớ i mộ t ngườ i bạn to” t như Phán, nó cũ ng buo“ n. Nhưng nó đâu có “mı́t ướ t” như Thụ c.
Cú c Hương khô ng hie” u ý Xuye” n, nó tie” p tụ c oang oang:
- Phán củ i ke” ra cũ ng chơi đượ c đa” y chứ ? Xuye” n lại “ừ ” chie” u lệ.
Cú c Hương lại xuýt xoa:
- Ne” u bie” t sự the” như vậy, ngay từ đa“ u năm tụ i mı̀nh “gả” con Thụ c cho Phán củ i quách, khỏ i Phong Khê Phong Khie” c lô i thô i.
Cú c Hương định ngoác miệng nó i tie” p thı̀ Xuye” n bo” ng “suỵt” khẽ. Từ giữ a lớ p, Hoàng Hò a đang chậm rãi tie” n ve“ phı́a ba cô gái.
Xuye” n và Thụ c vộ i vàng nhảy xuo” ng khỏ i ghe” . Cú c Hương rı́t qua kẽ răng:
- Chuộ t lại da” n xác vào miệng mèo. La“ n này mày đe” tao “trị” ha” n cho, Xuye” n!
Cú c Hương nó i vừ a dứ t câu thı̀ Hoàng Hò a cũ ng vừ a trờ tớ i. Nó lie“ n quay ngoa” t ngườ i lại, giọ ng
lạnh như… cà rem ở trong thù ng:
- Đi đâu vậy?
- Tui ca“ n gặp các bạn mộ t chú t!
- Hay la” m! – Cú c Hương hừ mũ i – Tụ i này cũ ng đang ca“ n gặp bạn đây!
Ro“ i khô ng đe” cho Hoàng Hò a kịp nó i thêm tie” ng nào, Cú c Hương “độ p” luô n:
- Bạn thuộ c dò ng dõ i “con ma nhà họ Hứ a” phải khô ng?
- Cú c Hương nó i gı̀ vậy? – Hoàng Hò a ba” t giác tho” i lui mộ t bướ c. Cú c Hương sa” n tớ i:
- Ne” u khô ng, tại sao hẹn gặp vớ i tụ i này, cuo” i cù ng bạn lại “xù “?
- Tui hẹn gặp các bạn ho“ i nào? – Hoàng Hò a ngơ ngác. Cú c Hương ha” t mặt:
- Vậy chứ chie“ u hô m kia ai chạy ngang ho“ Con Rù a? Hoàng Hò a nhı́u mày:
- Chie“ u hô m kia hả? Ư` , ừ … tui có chạy ngang qua đó …
- Bạn chạy ngang đó chi vậy? – Xuye” n vọ t hỏ i. Hoàng Hò a bứ t tai:
- Thı̀ tui có cô ng chuyện phải đi ngang đó chứ chi! Sao các bạn hỏ i gı̀ kỳ cụ c vậy? Xuye” n khẽ đưa ma” t hộ i ý vớ i Cú c Hương ro“ i quay nhı̀n Hoàng Hò a, ga“ n từ ng tie” ng:
- Ne” u vậy thı̀ ai vie” t gia” y cho tụ i này hẹn sẽ đe” n ho“ Con Rù a gặp mặt?
Xuye” n co” làm mặt “nga“ u” nhưng bụ ng va” n đinh ninh Hoàng Hò a sẽ tie” p tụ c cho” i quanh. Khô ng ngờ Xuye” n vừ a hỏ i xong, Hoàng Hò a bo” ng sáng ma” t lên:
- A`, hó a ra anh chàng Phong Khê hẹn vớ i các bạn phải khô ng? Cú c Hương “xı̀” mộ t tie” ng:
- Chứ cò n ai vô đây nữ a! Bạn vie” t gia” y cho tụ i này cha” ng lẽ bạn khô ng bie” t!
- Trờ i đa” t, đe” n bây giờ mà các bạn va” n nghı̃ tui là Phong Khê hả?
Vừ a nó i, Hoàng Hò a vừ a thò tay vào tú i áo lô i ra mộ t phong thư chı̀a trướ c mặt Xuye” n:
- Các bạn đọ c lá thư này đi! Thư gử i cho ma” y bạn đó! Xuye” n tro” ma” t:
- Thư củ a ai vậy?
- Thı̀ củ a anh chàng Phong Khê chứ củ a ai!
Cả ba cô gái lập tứ c chụ m đa“ u lại. Xuye” n nhanh nhẹn bó c phong bı̀. Mộ t tờ gia” y đặc chữ rơi ra. Sáu con ma” t mở lớ n, dán vào nhữ ng nét chữ in quen thuộ c:
Me” n gử i Xuye” n, Thụ c, Cú c Hương,
Mı̀nh đã gử i lờ i xin lo” i Hoàng Hò a ve“ nhữ ng oan ứ c mà anh ta phải chịu trong thờ i gian qua.
Bây giờ đe” n lượ t mı̀nh xin lo” i các bạn ve“ nhữ ng gı̀ đã xảy ra, mặc dù mı̀nh khô ng phải là mộ t ngườ i tha” t hứ a “to“ i tệ” như các bạn đã từ ng lên án. Buo” i hẹn ở quán kem Dạ Lan, mı̀nh đã đe” n, mı̀nh đã ở bên cạnh các bạn suo” t buo” i chie“ u hô m a” y. Chı̉ có đie“ u các bạn khô ng “bie” t” đó thô i. Bây giờ , khi đã bie” t mı̀nh là ai ro“ i, ha” n các bạn khô ng đe” n no” i ngạc nhiên tại sao trướ c đây mı̀nh vie” t thư làm quen vớ i Thụ c, lại dướ i mộ t cái tên khác. Bài thơ củ a mı̀nh đăng trên báo Mự c Tı́m dạo nọ thự c ra đã to” cáo tı̀nh cảm củ a mı̀nh ro“ i. Nhưng là mộ t ngườ i quê mù a, cụ c mịch (khô ng phải tự nhiên mà bạn bè trong lớ p gọ i mı̀nh là “Phán củ i”), mı̀nh khô ng đủ can đảm “làm quen” vớ i Thụ c, cả trò chuyện la” n thư từ . Ngườ i ta thườ ng bảo chim bo“ câu là nhịp ca“ u no” i giữ a hai ngườ i “khô ng ghét” nhau. Nó sẽ mang thư củ a ngườ i con trai đe” n vớ i ngườ i con gái cù ng nhữ ng lờ i chú c to” t lành. Nhưng mı̀nh khô ng dám. Mı̀nh khô ng phải là Roméo.
Mı̀nh chı̉ là Phán củ i. Đo” i vớ i mı̀nh, đượ c “trò chuyện” vớ i Thụ c (và cả vớ i các bạn) qua nhữ ng ma” u gia” y đặt trong ngăn bàn đã là mộ t nie“ m mơ ướ c…
Tie” t lộ ba” t ngờ củ a Phán khie” n ba cô gái đờ ngườ i vı̀ sử ng so” t. Khô ng ai có the” tưở ng tượ ng Phong Khê chı́nh là Phán củ i. Riêng Thụ c, nhữ ng bộ c bạch củ a anh khie” n nó bàng hoàng ngơ nga” n. Nó khô ng ngờ anh phải “làm quen” vớ i nó mộ t cách “gian nan” như vậy. Mà nó thı̀ có bao giờ trêu chọ c gı̀ anh đâu. Chı̉ có Cú c Hương thı̉nh thoảng cao hứ ng ngâm ngợ i “tı́a em hừ ng
đô ng đi cày bừ a, má em hừ ng đô ng đi cày bừ a”. Nhưng đó là Cú c Hương, chứ đâu phải Thụ c.
- Ai đưa bạn lá thư này? – Xuye” n hỏ i Hoàng Hò a, giọ ng chưa he” t kinh ngạc.
- Em gái tui.
Cú c Hương khô ng ke“ m đượ c tha” c ma” c:
- Sao Phán củ i lại quen vớ i em gái bạn? Hai bên bie” t nhau lâu ro“ i phải khô ng?
- Em gái tui lâu nay va” n họ c thêm lớ p chuyên toán do mộ t nhó m sinh viên phụ trách. Phán củ i dạy ở đó ! – Hoàng Hò a tặc lưỡ i.
- Sao có chuyện kù cụ c vậy?
- Có gı̀ đâu mà kỳ cụ c! – Hoàng Hò a nhú n vai – Trong nhó m sinh viên có ma” y ngườ i cù ng quê vớ i Phán. Họ rủ anh ta tham gia. Ho“ i trướ c họ là bạn họ c.
- Đú ng ro“ i mày ơi! – Xuye” n đập vai Cú c Hương – Ho“ i trướ c Phán củ i có nó i vı̀ lý do gı̀ đó anh ta phải nghı̉ họ c ma” y năm, ne” u khô ng anh ta đã là sinh viên ro“ i! Hơn nữ a anh ta là “cây toán” củ a lớ p mı̀nh, kèm cặp tụ i lớ p 11 có gı̀ là khó !
Cú c Hương gật gù . Ro“ i chợ t nga” ng pha” t lên nhı̀n Hoàng Hò a, nó nheo ma” t:
- Như vậy là nhỏ em quỷ quái củ a bạn toa rập vớ i Phán củ i “qua mặt” bạn dài dài mà bạn có c bie” t gı̀ he” t phải khô ng?
Hoàng Hò a cườ i khỏ a la” p:
- Nhưng mà tui đã “ký” nó … lủ ng sọ ro“ i!
Cú c Hương hừ mũ i nhưng chưa kịp “vặn vẹo” Hoàng Hò a thı̀ Xuye” n đã kêu lên:
- A`, tao bie” t ro“ i, tụ i mày ơi!
- Gı̀ vậy? – Cú c Hương hỏ i giật.
- Tao bie” t tại sao anh chàng Phong Khê giả danh kia hay dù ng từ “thán phụ c” ro“ i! – Xuye” n va” n nó i như reo.
Cú c Hương quả là mộ t cô gái thô ng minh. Nó hie” u ngay:
- Thı̀ ra vậy! Anh chàng muo” n nó i lái chữ “Thụ c Phán”. Nhưng cò n Phong Khê? Tại sao anh ta lại la” y tên là Phong Khê?
- Đie“ u đó quá de” hie” u! – Xuye” n nhướ ng mày – Phong Khê chı́nh là nơi đó ng đô củ a An Dương Vương Thụ c Phán!
Cú c Hương bı̃u mô i:
- De” hie” u sao mày khô ng đoán ra ngay từ đa“ u mà đe” Hoàng Hò a bị “hành hạ” tơi bờ i ro“ i mớ i nó i?
Xuye” n cườ i hı̀ hı̀:
- Thı̀ tao cũ ng mớ i tha” y nó de” hie” u cách đây chừ ng ma” y phú t chứ ma” y!
Mặc cho hai cô gái cãi nhau, Hoàng Hò a va” n đứ ng im, chı̉ có đô i ma” t ánh lên mộ t nie“m vui khó gia” u. Cho đe” n lú c này, anh mớ i thự c sự cảm tha” y nhẹ nhõ m. Từ nay, anh sẽ khô ng cò n bị các cô gái nghi kỵ và tra ta” n nữ a. Từ nay, anh sẽ… Hoàng Hò a bo“ i ho“ i khô ng dám nghı̃ tie” p. Mà khẽ đưa ma” t nhı̀n Thụ c, lú c này đang tha” n thờ như thả tâm trı́ tận xa xăm.
Khô ng, Thụ c cha” ng nghı̃ ngợ i gı̀ xa xăm. Thụ c chı̉ ho“ i tưở ng lại nhữ ng ngày đã qua vớ ibao nie“ m lưu luye” n, mộ t năm họ c cuo” i cù ng la” n lộ n nhữ ng buo“ n vui. Ngày mai, khi bướ c ra khỏ i mù a hè rự c rỡ và hiu quạnh đang đợ i chờ , Thụ c sẽ vı̃nh vie” n bỏ lại sau lưng mı̀nh quãng đờ i họ c trò áo tra” ng. Và trên chặng đườ ng thênh thang sa” p tớ i, mãi mãi sẽ tro” ng va” ng mộ t bó ng ngườ i lặng tha“ m đi bên cạnh Thụ c. Phong Khê ro“ i sẽ cha” ng bao giờ là kinh đô củ a Thụ c Phán như anh đã mộ t la“ n mong ướ c. Phong Khê phải ve“ bên mẹ già khuya sớ m trô ng nom, thay
mộ ng ướ c sinh viên ba“ ng nhữ ng ngày lam lũ . Chı̉ cò n Xuye” n, Thụ c, Cú c Hương và nhữ ng bạn bè may ma” n hơn đi tie” p quãng đườ ng dài. Bài thơ hô m nào Phán vie” t chợ t trở ve“ trong tâm trı́ Thụ c như mộ t nha” c nhớ ngậm ngù i:
Cô em hie“ n thục Gặp từ hô m qua Nhớ từ hô m trướ c
Thương em nha” t nhà…
Nhưng Thục chẳng phải than thờ lâu. Tiếng pháo đã no” vang báo hiệu buổi liên hoan bắt đầu. Và tiếng Cúc Hương nó i vớ i Hoàng Hò a oang oang bên tai, cò n lớ n hơn cả tiếng pháo:
- Thôi, bỏ qua những chuyện hiểu lầm từ trước đe” n nay nghen! Lát nữa liên hoan xong, tụi này sẽ mời bạn đi xem vở “Tı̀nh nghệ sĩ ở nhà hát Hòa Bı̀nh, chịu không?
10/12/1992
Nguyễn Nhật Ánh